Giảm Béo Kinh Hoàng – Chương 4

Đến nhà hàng, Dương Khiết vội vàng lấy đồ ăn.Cô ta ăn rất khỏe, chỉ là trước đây vì muốn kiểm soát cân nặng nên không dám ăn uống thả phanh.Bây giờ hoàn toàn yên tâm rồi, muốn ăn gì thì ăn.Bít tết, hải sản, đồ nướng, nước ngọt… cái gì cũng lấy, ăn không ngừng nghỉ.Cuối cùng, bụng ta phình lên, no căng.Chúng tôi mới quay về ký túc xá.Dương Khiết nằm vật ra giường, ngay cả bài tập thể dục hàng ngày cũng lười , cầm điện thoại lướt web.Để miệng không bị ngứa, ta còn mở một gói khoai tây chiên ăn.Bạn cùng phòng nhắc nhở: “Khiết Khiết, ăn như , ngày mai chắc lại béo lên lại đấy.”Dương Khiết nghe hơi lo lắng, quay sang hỏi tôi: “Tao có béo lên không? Mày đã càng ăn càng gầy mà.”"Tôi không rõ lắm, tôi nghĩ là do yếu tố tâm lý, nếu nghĩ ngày mai sẽ gầy thì sẽ gầy thôi." Tôi bừa.Dương Khiết lập tức chắp hai tay lại: "Tôi muốn gầy, tôi muốn gầy, tôi muốn gầy!"Nói xong lại tiếp tục ăn khoai tây chiên.

Đêm đó, tôi lại giật mình tỉnh giấc, vô thức quay đầu về phía giường của Dương Khiết.Nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim tôi lại run lên.Cái bóng đen kia cong lưng xuống sâu hơn, cách bụng Dương Khiết chỉ hơn mười centimet.Nó dường như đang hút thứ gì đó trên bụng Dương Khiết.Tôi không dám đậy, mơ màng cho đến khi trời sáng.Dương Khiết ngáp dài rồi thức dậy: "Sao lại cảm thấy đói bụng thế này, bụng trống rỗng."Nói xong, ta chạy đi cân, rồi hét lên kinh ngạc: "Trời đất, 48 ký!"Chỉ sau một đêm, ta đã giảm 2 ký!Những người cùng phòng đang ngái ngủ đều giật mình, không thể tin .Hôm qua Dương Khiết ăn uống thả ga như , thế mà lại giảm 2 ký!"Hahaha, đúng là càng ăn càng gầy, sướng quá!" Dương Khiết chẳng buồn để ý đến tôi, rửa mặt xong liền chạy ra ngoài.Bạn cùng phòng hỏi ta đi đâu.Cô ta cũng không quay đầu lại: "Đi ăn sáng, tôi muốn ăn mười phần bánh ngọt! Còn muốn ăn rất nhiều bánh tart trứng!"Tôi cúi đầu đi giày, khóe miệng nhếch lên nụ âm trầm, ăn đi, cứ ăn thoả thích đi.Dương Khiết chạy đi ăn sáng.Cả buổi sáng không biết đã ăn bao nhiêu thứ.Đến lớp, các nữ đều nhận ra ta đã gầy đi rất nhiều."Oa, Dương Khiết thon thả quá!""Chà, đôi chân nhỏ, cánh tay nhỏ này, ghen tị c.h.ế.t mất!"Dương Khiết toe toét, giả vờ khiêm tốn, ánh mắt lại liếc về phía Trình Lộ đang ngồi cạnh cửa sổ.Trình Lộ cũng đang Dương Khiết, có vẻ hơi ngạc nhiên.Dương Khiết liền vội vàng vuốt tóc, ra vẻ tiểu thư.Tôi ngồi ở hàng sau quan sát lạnh lùng, trong lòng khẩy liên tục.Giờ ra chơi, Dương Khiết kéo tôi vào nhà vệ sinh nữ.Tôi theo thói quen nghĩ rằng mình lại chọc giận ta ở đâu, kết quả là ta lại đối xử với tôi rất tốt: "Triệu Dịch à, tôi phát hiện Trình Lộ cứ hay trộm tôi, cậu đi thăm dò ý tứ của ấy giúp tôi xem, xem ấy có muốn hẹn hò với tôi ngay bây giờ không."Dương Khiết không thể chờ đợi nữa.Thật là nhàm chán.Nhưng tôi cũng không từ chối, tan học liền đi theo sau Trình Lộ.Anh ta nhanh chóng phát hiện ra tôi, đứng lại đợi tôi.Trình Lộ cao tới một mét tám mươi lăm, điềm tĩnh, lạnh lùng, hoàn toàn khác với những nam sinh khác, sức sát thương đối với nữ sinh rất lớn.Anh ta hỏi tôi có chuyện gì.Tôi thẳng: "Dương Khiết đã gầy đi rất nhiều rồi, bây giờ có thích ấy không?"Trình Lộ dường như đã đoán trước , nhạt: "Dương Khiết vẫn còn quá béo, hãy để ấy tiếp tục cố gắng đi."Béo?"48 ký mà còn béo?""Nhìn vẫn chưa đủ nhỏ nhắn, tôi thích kiểu loli, giống như ." Trình Lộ chằm chằm vào tôi.Tôi cảm thấy không thoải mái, cảm giác ánh mắt của Trình Lộ rất xâm lược.Anh ta thích kiểu "loli" như tôi?Tôi không cảm thấy có gì đáng tự hào cả, Trình Lộ có cảm giác coi con như đồ chơi, thật đáng ghét.Hơn nữa, ta rõ ràng đang giỡn với Dương Khiết.Tôi không gì, đợi ta đi rồi, tôi định quay lại tìm Dương Khiết.Kết quả vừa quay người lại đã bị tát một cái.Dương Khiết đã đứng sau lưng tôi, mặt mày âm trầm mắng: "Con khốn, mày quyến rũ Trình Lộ từ khi nào? Mày nghĩ mày rất loli phải không? Rất Trình Lộ thích phải không?"Rõ ràng là ta đã lén nghe cuộc trò chuyện của tôi với Trình Lộ.Tôi tức giận đến mức suýt nữa không nhịn đánh trả.Hít sâu một hơi, tôi nhẫn nhịn giải thích: "Trình Lộ chỉ thích kiểu loli, tôi chỉ là hơi nhỏ con thôi, đợi gầy hơn nữa thì cũng là loli rồi."Dương Khiết nghe , cơn giận giảm đi không ít."Tao không tin không hạ gục Trình Lộ, bà đây phải giảm xuống còn 45 ký!" Cô ta chạy ra khỏi trường.Tôi xoa xoa mặt đang đỏ lên, chỉ cảm thấy bản thân ngày càng lạnh lùng.Có vài người đúng là đáng chết!Đáng chết! 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...