Giải Nghệ Làm Chủ [...] – Chương 28

Dòng bình luận vẫn chưa dừng lại, bởi vì một thông tin vừa tiết lộ:#Hứa Yểu thực sự có nhà cho ##Hứa Yểu thu tiền nhà#

Hai hashtag lần lượt leo lên đầu hot search trên Weibo.

[“Ôi trời, chuyện ấy tuyên bố giải nghệ không phải mạnh miệng sao? Hóa ra Hứa Yểu thực sự sở hữu nhà cho ?”]

[“Đúng ! Không chỉ một mà là hai tòa nhà, lại còn nằm trong thôn có vị trí đắc địa nhất trung tâm Hải Thành!”]

[“Hai tòa nhà ở trung tâm Hải Thành? Nếu là tôi, tôi cũng chỉ nằm im đếm tiền thôi!”]

Một tài khoản có tên “Hứa Yểu Yểu Yểu yểu điệu” nhắn:[“Tôi lại thấy Yểu Yểu rồi! Cô ấy giải nghệ thật sự khiến tôi đau lòng suốt một thời gian dài. Giới giải trí mất đi một thần nhan như ấy đúng là tổn thất lớn. Cầu xin Yểu Yểu livestream đi! Tôi là một fan nhan sắc khiêm tốn đây!”]

Lời bình luận này nhanh chóng nhận sự hưởng ứng từ rất nhiều người hâm mộ của Hứa Yểu. Dù ai cũng hiểu không còn hoạt trong giới giải trí, nhan sắc đỉnh cao của Hứa Yểu vẫn khiến nhiều người không khỏi tiếc nuối.

[“Không có ý gì khác, thật sự chỉ muốn tiên nữ Hứa Yểu mỗi ngày thôi!”]

Thịnh Chu đang quay phim thì thấy hot search, bên dưới còn có fan để lại tin nhắn:“Nếu Hứa Yểu giải nghệ về nhà thu tiền nhà là thật, chuyện ấy Thịnh Chu và Liễu Nghênh Hạ nhau cũng là thật sao?”

Thịnh Chu đọc xong, sắc mặt tối sầm. Anh không một lời, lập tức nhấn nút báo cáo bình luận, cảm giác trong lòng vô cùng khó chịu.

Dòng người xếp hàng trả tiền nhà mỗi lúc một dài. Trong đám đông, bà nội Hoàng vừa nhận phiếu giảm giá một trăm tệ xong thì quay qua vỗ vai cháu trai:“Cháu trai, mau chạy ra đầu ngõ, bảo Tả Ninh đừng đứng đó quay quay chụp chụp nữa. Nhanh tới đây trả tiền nhà để lấy phiếu.”

Bà vừa vừa lẩm bẩm:“Cả ngày nghịch ngợm với cái máy ảnh, chẳng giống đang quay phim truyền hình gì cả. Đúng là không hiểu nổi mấy người trẻ tuổi bây giờ.”

Bà nội Hoàng tính chất phác, chỉ thích những thứ thực dụng và hữu ích ngay trước mắt, như tờ phiếu giảm giá đang cầm trong tay.

Cả thôn hôm nay dường như tràn ngập bầu không khí vui vẻ, giống như một ngày lễ nho nhỏ.

Hứa Yểu ngồi dưới chiếc ô lớn, đầu hơi ngả ra sau ghế tựa. Tiếng thông báo thanh toán cứ vang lên liên tục từ điện thoại, lặp đi lặp lại như một bài hát ru, khiến càng lúc càng buồn ngủ.

Nắng chiều không gay gắt mà dịu nhẹ, gió thổi thoang thoảng. Cô kéo mũ xuống che kín khuôn mặt, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Bên cạnh, nhóm Lục Dã vẫn chăm chỉ thu tiền. Tiếng “Đã nhận khoản thanh toán” vang lên hết lần này đến lần khác.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...