Lời của đại sư Huệ Giác khiến chúng Ta đều dấy lên một tia hy vọng.
Vì chúng Ta đều biết, trong tiểu thuyết, vầng hào Điểug nữ chính là vô địch, nữ chính càng là sự tồn tại nghịch thiên.
Kiếp trước nữ xuyên không kia có thể hoành hành ngang ngược như , dựa vào cũng chỉ là vầng hào Điểug nữ chính đó mà thôi.
Tuy rằng nhờ ký ức kiếp trước, chiếm tiên cơ, cho cùng cũng chỉ là nữ phụ trong miệng độc giả, là sản phẩm do tác giả tưởng tượng ra để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của mình.
Căn bản không có nhân cách độc lập.
Thử hỏi, loại người âm hiểm, độc ác như sao xứng đáng?
Không khỏi buột miệng : "Nữ chính uy vũ!"
Tỷ ấy: "Hạ giọng."
Tỷ ấy quả nhiên là kỳ tài tu hành Phật pháp, chỉ trong một đêm đã đọc hết vạn quyển kinh Phật, công đức tu vi tăng vùn vụt.
Cả người, sáng chói, mạnh mẽ đến đáng sợ.
Nữ xuyên không kia ẩn náu trong cơ thể tỷ tỷ tỉnh dậy, kinh hô.
"Chuyện gì ? Tại sao ta không thể khống chế thân thể của nguyên chủ?"
"Phát tài, ngọt ngào đã đâu?"
"Mẹ kiếp, Tô Nguyệt Ảnh này sao không c.h.ế.t đi? Phiền c.h.ế.t đi !"
Tỷ ấy lạnh: "Giữa ngươi và ta, ai c.h.ế.t còn chưa biết đâu.
Nói xong, tỷ liền bóp chặt cổ họng của nữ xuyên không kia, kéo ta ra khỏi cơ thể.
Đó là một người phụ nữ trông khoảng ba, bốn mươi tuổi, lại trừng mắt bĩu môi, vẻ mặt ngơ ngác mọi người trước mặt.
"Các ngươi là ai? Các ngươi muốn gì ta?" Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
"Ta chính là nữ xuyên không hệ thống lựa chọn, là người thiên Mẫu đích thân chọn, các ngươi, những NPC pháo hôi này, tôn trọng ta một chút."
Tỷ ấy cầm lấy cây Kim Cang Chử bên cạnh, muốn đánh cho nữ xuyên không kia hồn phi phách tán.
Đại sư Huệ Giác hô lớn: "Không !"
"Thế giới này dựa vào nữ chính mà tồn tại, tuy rằng ngươi đã thức tỉnh ý thức, khống chế nữ xuyên không kia."
"Nhưng nếu ả ta chết, thế giới này e là sẽ có nguy cơ sụp đổ."
"Không bằng thi triển pháp thuật giam cầm ả ta lại, trấn áp trước Phật, khiến ta không thể tác oai tác quái, xâm chiếm phúc duyên của người khác, cướp đoạt tạo hóa của người khác."
Tỷ ấy Ta, Mẫu thân và Tô Khiêm: "Mẫu thân, Nhị muội muội, Khiêm đệ."
"Các ngươi thấy thế nào?"
Vẻ mặt tỷ tỷ như thể chỉ cần chúng Ta ra lệnh một tiếng, tỷ ấy liền sẽ thay chúng Ta báo thù rửa hận.
Tuy rằng trong lòng Ta không cam tâm, vẫn khuyên Tỷ ấy đừng g.i.ế.c ta.
"Buồn , thế giới của chúng ta lại dựa vào loại người này mà tồn tại."
"Giết ta tuy rằng hả giận, Dung nhi không nỡ bỏ phụ mẫu, Tỷ tỷ và tiểu đệ."
"Cứ như lời đại sư Huệ Giác , trấn áp ta đi!"
Mẫu thân ta cũng : "Dung nhi đúng, vẫn là trấn áp thì hơn."
Vì , dưới sự hợp tác của Tỷ ấy và đại sư Huệ Giác, nữ xuyên không kia còn chưa kịp bắt đầu cốt truyện, đã bị trấn áp.
Bị nhốt trong vò gốm, phong ấn bằng bùa , trấn áp dưới chân Phật Tổ.
"Ngươi hãy ở đây sám hối cho tốt, suy nghĩ kỹ càng xem thế nào mới là đạo người."
Nữ xuyên không kia trong vò gốm khóc lóc thảm thiết.
"Ta rốt cuộc đã sai điều gì, các ngươi, những người bản địa này lại đối xử với ta như ?"
"Ư ư ư! Các ngươi đều là người xấu!"
Tô Khiêm mới năm tuổi: "Ọe..."
Bạn thấy sao?