Giải Cứu Đại Tỷ [...] – Chương 1

Đại tỷ của ta luôn miệng mình là nữ chính, muốn sống độc lập, tự do, bất chấp cả thánh chỉ, đào hôn, khiến cả nhà chúng Ta phải vào tù.

Hằng Vương lấy tính mạng của cả nhà Ta ra uy hiếp, cầu tỷ ấy thay đổi ý định, Ta cũng đau khổ cầu xin tỷ ấy cứu chúng Ta.

Thế tỷ ấy lại Ta dùng đạo đức để trói buộc tỷ ấy, mưu toan hy sinh hạnh phúc cả đời của tỷ ấy, chỉ biết sống tạm bợ.

"Các người mất đi chẳng qua chỉ là mạng sống, còn ta, mất đi chính là và tự do cả đời!"

"Ta, Tô Nguyệt Ảnh, cả đời ghét nhất bị người khác uy hiếp!"

Hằng Vương nổi giận, tàn nhẫn g.i.ế.c c.h.ế.t chúng Ta.

Đại tỷ của ta lại phát điên, quay về bên Hằng Vương, cùng hắn hận triền miên, ngược luyến thâm, tỷ ấy trốn hắn đuổi... Cuối cùng tha thứ cho nhau, ở bên nhau.

Người luôn miệng muốn sống độc lập ấy, cuối cùng lại trở thành Hằng Vương chính phi, sau khi Hằng Vương đăng cơ, tỷ ấy lại trở thành Hoàng hậu, sủng ái vô cùng.

Còn cả nhà chúng Ta, phơi thây nơi hoang dã, xương cốt cũng không còn.

Mở mắt ra lần nữa, cả nhà chúng ta đều sẽ sống vui vẻ.

1

Ta tên là Tô Hoa Dung, là con thứ hai của Lễ bộ Thượng thư.

Đại tỷ của ta, Tô Nguyệt Ảnh, là một tài nữ nổi tiếng, từ nhỏ đã đọc nhiều sách, tính thông minh, dịu dàng, tuy không phải cùng mẫu thân sinh ra, vẫn luôn chăm sóc Ta và đệ đệ chu đáo.

Ai ngờ một ngày nọ, sau khi bị rơi xuống nước cứu lên, tính tỷ ấy lại thay đổi hẳn.

Tỷ ấy chỉ vào Ta và di nương mắng chửi: "Kế mẫu và thứ muội đúng là hạng độc ác, âm hiểm, việc ta rơi xuống nước có phải do các ngươi không?"

Tỷ ấy hoàn toàn quên mất, lúc Tỷ ấy vùng vẫy dưới nước, chính Ta là người đã kéo Tỷ ấy lên.

Tỳ nữ thân cận khuyên nhủ: "Phu nhân và Nhị tiểu thư đã chăm sóc người một ngày một đêm rồi, người đừng bậy, tổn thương họ."

Tỷ ấy liền muốn bán tỳ nữ đi: "Nô tài phản chủ, e là đã bị mua chuộc từ lâu, dám đỡ cho người ngoài, mau lôi ra ngoài bán đi!"

Ta ngăn cản: "Tỷ, Xuân Lan từ nhỏ đã theo tỷ, hầu hạ tỷ mười mấy năm, không có công lao cũng có khổ lao, sao có thể tùy tiện bán đi ?"

Tỷ ấy trừng mắt lạnh lùng, giọng điệu mỉa mai: "Còn không phải ngươi mua chuộc nó?"

Sau đó, Tỷ ấy ra vẻ là một đích nữ.

"Ta là đích xuất, ngươi là thứ xuất, ta là trưởng Tỷ muốn bán một tỳ nữ, đến lượt một thứ nữ thấp hèn như ngươi xen vào sao?"

Xuân Lan đáng thương từ năm tuổi đã hầu hạ bên cạnh Tỷ ấy, Tỷ ấy còn từng khi xuất giá, nhất định sẽ gả Xuân Lan cho một nhà tử tế, kết quả chỉ vì một câu mà đã bán nàng ấy đi. Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Ta không biết vì sao Tỷ ấy lại đột nhiên trở nên như , chỉ có thể âm thầm sai người mua Xuân Lan lại, trả lại giấy tờ cho nàng ấy về nhà.

Trước khi đi, Xuân Lan không ngừng cảm ơn Ta, nhắc nhở: "Nhị tiểu thư, Đại tiểu thư giống như bị ma nhập , hoàn toàn biến thành một người khác, người nhất định phải cẩn thận."

Sau đó, Tỷ ấy trong nhà này, kế mẫu độc ác, thứ muội giả tạo, phụ thân thiên vị, đệ đệ là một kẻ vong ân bội nghĩa.

Tỷ ấy muốn tự lực cánh sinh, ép mẫu thân Ta đưa hết vàng bạc hồi môn của cố đại phu nhân cho Tỷ ấy, để Tỷ ấy tự mình mở cửa hàng buôn bán.

Mẫu thân Ta là một người phụ nữ vô cùng bảo thủ, bà nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Hồi môn của thân mẫu con, đều có sổ sách ghi chép, theo quy củ phải đợi con xuất giá mới đưa cho con, bây giờ con..."

Tỷ ấy liền mắng chửi mẫu thân Ta một trận: "Cái gì mà đợi ta xuất giá mới đưa cho ta, ta thấy bà rõ ràng là muốn nuốt riêng, có phải đang nghĩ nếu ta chết, số hồi môn này sẽ thuộc về con của bà có đúng không?"

Ta và phụ thân nghe vô cùng ngạc nhiên.

Tỷ ấy trước đây đọc nhiều luật lệ, sao sau khi rơi xuống nước tỉnh lại, ngay cả luật pháp cũng không hiểu?

Mẫu thân Ta là kế thất, tiên phu nhân của phụ thân đã mất sớm, hồi môn của bà, nhà chồng cũng không phép vào.

Nếu có con cái, thì con cái sẽ thừa kế, nếu không có con cái, thì phải trả lại nhà Mẫu thân ta đẻ.

Chiếm dụng hồi môn của nhà vợ, là việc mà những người đàn ông bất tài mới .

Phụ thân ta là Lễ bộ Thượng thư, đứng đầu lục bộ, sao có thể ra chuyện như ?

Nhưng Tỷ ấy không nghe, thẳng nếu mẫu thân không đưa hồi môn cho Tỷ ấy, Tỷ ấy sẽ đi kiện lên trước mặt Hoàng thượng.

"Mẫu thân ta là con nhà thế gia, sao có thể so sánh với thứ nữ con nhà thương nhân thấp hèn như ngươi."

"Nhìn thấy hồi môn của mẫu thân ta liền không rời mắt đúng không?"

"Chỉ tiếc, thứ tốt như , chỉ có đích nữ như ta mới xứng đáng hưởng, các ngươi một cái cũng là phạm thượng!"

Phụ thân bị chị chọc tức đến mức suýt chút nữa thì hộc máu, phẩy tay : "Cứ để nó lấy đi!"

"Nhà họ Tô chúng ta, chưa đến mức phải tính toán đến hồi môn của con mình!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...