"Giờ thì trả tiền đi!" Bây giờ đến lượt tôi .
"Quà tự nguyện cho chúng tôi, dựa vào cái gì mà đòi tiền chúng tôi?"
Mẹ chồng ngồi bên dưới quát ấm ĩ, bị thẩm phán quở trách.
Cuối cùng, khi ra khỏi tòa án, Đinh Vũ vẫn còn mang theo khoản nợ 12 vạn.
"Tiền này tôi sẽ không đưa cho đâu, đừng mơ."
"Vậy đợi thư từ luật sư đi.” Tôi thản nhiên đáp.
“Hóa ra trước giờ tôi và đều giả vờ, giờ mới lộ bộ mặt thật.
Đinh Vũ không tin rằng tôi có thể cứng rắn và khôn ngoan như trong thời gian ngắn.
Tôi mỉm không gì.
Cảm ơn nhóm cố vấn trực tuyến của tôi.
Đúng , tôi còn lập một nhóm riêng để báo cáo hình.
Việc nhà bị cũng không sao, tôi chuẩn bị bán nó, người mua sẽ tiết kiệm chi phí khi không cần phải tìm người để dỡ nữa.
Tôi đang vui mừng chờ đợi đến lúc đếm tiền, thì đồng nghiệp cũ thông báo rằng bố mẹ chồng tôi đã đến bệnh viện rối.
Họ quỳ ngoài cổng bệnh viện, dọa sẽ tự tử, tôi ngược đãi người già và cầu họ đuổi việc tôi.
10
Lãnh đạo ra ngoài nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Đình Đình đã không còn việc ở đây nữa, có chuyện gì thì về nhà xử lý đi, đây là bệnh viện."
Nhưng bố mẹ chồng cũ của tôi nghe lọt tai chắc?
Dĩ nhiên là không!
Bệnh viện đành phải báo cảnh sát.
Vì trạng sức khỏe của bố chồng tôi, cảnh sát đã đưa họ đến công ty của Đinh Vũ, cầu ta tự chăm bố mẹ mình cho tốt.
Lúc đó đang là giờ tan , người qua lại đông đúc, không cần thì ai cũng hiểu là ai xấu hổ.
Bố mẹ Đinh Vũ đành phải cúi đầu rời đi.
Sau đó, họ một căn hộ hai phòng ngủ, môi trường xung quanh không quá tốt khu này có nhiều người già!
Một thời gian sau, mẹ chồng cũ tôi ngày nào cũng đi nhảy múa, mua sắm quần áo, tham gia tour du lịch, ít quan tâm đến chồng.
Bố chồng thì không có ai chăm sóc, cứ ở nhà giận dữ, đòi đi tiêm thuốc kia.
"Bọn tao nuôi mày lớn như , tiền chữa bệnh mày không muốn chi, mày còn lương tâm không?"
"Con đã hỏi bác sĩ rồi, như Đình Đình , bố không cần dùng đến."
Đinh Vũ giải thích, bố mẹ ta không nghe.
"Tao thấy có mà mày không muốn chi tiền cho tao, người ta ở nước ngoài, chưa thấy có tác dụng phụ gì, rất nhiều người đã khỏi rồi."
Bố ta bắt đầu hung hăng càn quấy.
Đinh Vũ tan không những phải đi tìm mẹ già đang chơi bời ở ngoài, còn phải hầu hạ bố già bệnh tật tính không tốt của mình.
Mấy ngày liên tiếp như , ta dần mất kiên nhẫn, chuẩn bị đưa hai người về quê.
"Mẹ không về đâu, lúc đến đã rõ rồi, bây giờ về thì mất mặt."
"Mẹ sống cả đời rồi, cuối cùng cũng hưởng phúc từ con trai, con trai à! Mẹ không nuôi không công đâu."
Mẹ ta vừa khen vừa đánh, Đinh Vũ không thể lại.
Anh gọi cho trai, đề nghị đưa bố mẹ về quê.
Ai ngờ lại nhận lời từ chối ngoài dự đoán: "Lúc trước đã là chăm sóc lâu rồi, đến lượt em phải báo hiếu, sao bây giờ mới bắt đầu đã bỏ cuộc rồi?"
"Anh không thể ! Bố từ trước đến nay đều là mẹ chăm sóc, về nhà mấy lần mà tôi !”
Đinh Vũ tức giận.
Nhưng trai cũng không dễ đối phó: "Lúc cưới, cả nhà đều biết đã chăm sóc bố mẹ nhiều năm, không phải chỉ vài câu của là có thể phủ nhận."
"Chú trong nhóm gia đình xem, đều là đăng ảnh bố mẹ, mua đồ ăn đồ uống, khi bố mẹ ốm đều là đưa đi."
Cuối cùng Đinh Vũ cũng nhận ra vấn đề.
Trước đây tôi cũng đã dùng chiêu này, tưởng như mình rất nhiều thực tế chỉ là miệng.
Mọi người đâu có quan tâm đến những chi tiết này?
Vậy nên việc để lại ấn tượng là rất quan trọng.
Khi mẹ ta ở nhà, tôi đã dạy bà ta cách mua sắm online, ngày nào cũng nhận hàng gửi tới.
Lúc đó ta còn khen mẹ mình thật thông minh.
Bây giờ thì cực kỳ khó chịu: "Mẹ lại mua cái gì nữa rồi, ngày nào cũng chỉ biết mua, con kiếm tiền đâu có dễ dàng?"
Cuối cùng, Đinh Vũ không thể chịu nổi nữa.
Bố ta không hài lòng: "Đình Đình còn có thể chi tiền cho tao mua thực phẩm chức năng, đến lượt mẹ mày mua đồ cho bản thân, sao lại không ?"
Mẹ ta ngồi khóc, bố ta thì càu nhàu.
Thực ra, ông ta không chỉ bảo vệ vợ, vì ông cũng đã tiêu rất nhiều tiền trên điện thoại.
Bạn thấy sao?