Gậy Ông Đập Lưng [...] – Chương 15

Tôi nghĩ một chút, thấy cũng có lý, rồi bàn với Đinh Vũ: "Em hiểu muốn báo hiếu với bố mẹ, nếu họ đến, em cũng rất hoan nghênh, không nhất thiết phải sống chung mới gọi là hiếu thảo."

"Chúng ta có thói quen sinh hoạt khác nhau, sống chung sẽ khiến họ mệt mỏi, em cũng khó chịu."

"Hay là một căn nhà gần đây cho họ, có gì chúng ta cũng có thể chăm sóc ."

Đinh Vũ khựng lại.

Mãi một lúc sau ta mới

"Nhưng người ngoài sẽ dị nghị, nhà mình không phải không có chỗ ở, bố mẹ rất hiểu chuyện, sẽ không phiền chúng ta."

"Mấy năm rồi mẹ chăm bố cũng quen tay rồi, không cần chúng ta giúp đỡ, thậm chí còn có thể trông nhà giúp mình mà."

"Vợ ơi, biết em nhất, em có thể vì mà nhẫn nhịn chút không?"

Đinh Vũ như thể đang thương lượng, thật ra đã gửi tin nhắn trên điện thoại đi.

Có vẻ như dù tôi có đồng ý hay không, ta vẫn quyết tâm đưa bố mẹ về.

Nỗi lo trong lòng tôi như bay sạch.

"Được rồi, quyết định đi, dù sao cũng là con trai của họ, hiếu thảo với bố mẹ và sống cùng họ là điều hiển nhiên."

Tôi rũ mắt, giấu đi sự chế giễu trong ánh mắt.

Đinh Vũ nghe rất vui, đến gần hôn tôi một cái: "Cảm ơn em , biết em như , chắc chắn sẽ không để khó xử."

"Yên tâm đi, đảm bảo họ sẽ không phiền em, nếu không , sẽ tìm người giúp việc, em cứ tiếp tục công chúa nhỏ vui vẻ của ."

Tôi không tỏ thái độ gì, chỉ lặng lẽ đăng những lời ta lên mạng.

Cư dân mạng bình luận:

[Yên tâm, ta sẽ không tìm giúp việc đâu, bà chính là bảo mẫu miễn phí mà.]

[Bố mẹ ai người đó chăm sóc, nhanh tìm cớ để không về nhà đi.]

[Diễn đi, ngọt ngào một chút, đừng gì ẩu đấy, giữ tài sản cẩn thận, cần là chạy luôn.]

Tôi theo lời cư dân mạng, xin với lãnh đạo cho đi học tập ở nước ngoài.

Ngày mà Đinh Vũ đưa bố mẹ về, tôi cố đặt một bàn đồ ăn ngon ở nhà hàng để tiếp đãi.

Tôi còn chụp ảnh đăng lên vòng bè, rồi gửi vào nhóm gia đình, nhận nhiều lời khen ngợi.

Khi thanh toán, điện thoại của tôi hết pin, nên chỉ có Đinh Vũ đi thanh toán.

Tối hôm đó, mẹ chồng rằng tôi là con dâu tốt, bà ta đã lớn tuổi, sau này còn phải nhờ đến chúng tôi.

Đinh Vũ cũng : "Đúng thế, vợ con tìm đương nhiên phải tốt nhất, trước khi bố mẹ đến, Đình Đình đã sẽ hiếu thảo với bố mẹ rồi."

“Bố mẹ đợi hưởng phúc từ con dâu đi!”

Sau đó lại thâm với tôi: "Anh bận việc quá, sau này giao việc nhà cho em nhé."

"Em chăm sóc bố mẹ giúp , có gì không hiểu em hướng dẫn họ thêm nhé."

4

"Anh sẽ là chỗ dựa vững chắc của em."

Thấy tôi không phản ứng, Đinh Vũ bổ sung thêm.

Tôi gật đầu.

Mẹ chồng lập tức vui mừng hớn hở.

Ngày hôm sau, tôi cùng Đinh Vũ đi mua một đống quà tặng cho bố mẹ chồng, tất nhiên là ta, chỗ dựa vững chắc, đã trả tiền.

Đến cổng khu chung cư, tôi xuống xe trước, là đi mua thêm đồ cho mẹ chồng.

Lúc này, vẻ đắc chí trên mặt Đinh Vũ đã không thể che giấu.

Tôi cầm theo quà, đi mua thêm vài món đồ trông rất đắt tiền, thực tế lại rất rẻ, đi vòng quanh khu chung cư ba vòng.

Gặp dì lao công nào, tôi cũng trò chuyện đôi ba câu, là mua đồ cho bố mẹ chồng vì họ sắp chuyển đến sống, đảm bảo khiến họ lưu lại ấn tượng sâu sắc.

Ngày nào tôi cũng không quên quan tâm bố mẹ chồng, bảo họ có gì cần cứ để lại cho chúng tôi về , họ vất vả bao nhiêu năm rồi.

Con trai lớn rồi nên hưởng phúc, trong chung cư chúng tôi, nhà nào có con trai là ngày nào bố mẹ cũng đưa đi chơi, tối còn rửa chân xoa bóp cho.

Tôi cũng bảo họ nên giao tiếp với người già trong khu, xem con trai của họ tận hưởng cuộc sống như nào.

Không chỉ , tôi còn thường xuyên dặn Đinh Vũ nhớ mua thêm đồ bổ, nấu món bố mẹ chồng thích ăn trước mặt bố mẹ chồng.

Trên WeChat, tôi cũng thường xuyên nhắc họ ý sức khỏe, có gì cần cứ với tôi.

Sau đó tôi sẽ chuyển tiếp tin nhắn bảo Đinh Vũ đi mua.

Tất cả đều ưu tiên bố mẹ chồng.

Về phần tôi…

Đương nhiên là tôi quá bận rộn, đâu rảnh mấy việc đó?

Ban đầu, Đinh Vũ thấy tôi hiếu thảo như thì rất đắc ý, dần dần ta nhận ra có gì đó không ổn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...