Gậy Ông Đập Lưng [...] – Chương 13

[FULL] Thoát Khỏi Cặm Bẫy Hôn Nhân

Tác giả: Doremi

Edit: Yêu Phi

☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★

Vừa mới kết hôn xong, chồng tôi đột nhiên đề nghị đưa bố chồng bị liệt nhiều năm về sống cùng.

Anh ta rằng kết hôn rồi nên muốn hiếu thảo với bố mẹ.

Anh ta còn hứa chắc chắn sẽ không phiền tôi, bình thường mẹ chồng sẽ lo liệu, với cả khi bố chồng về, ta sẽ tìm một người giúp việc.

Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn, những người trên mạng nhiệt nhắc nhở tôi: [Chạy lẹ đi, bà chính là bảo mẫu không lương đó đó.]

Sau khi suy nghĩ một chút, tôi quyết định nghe lời khuyên, vì người lạ chưa chắc đã tôi, chồng tôi lại chưa biết chắc .

1

"Đình Đình, nghĩ chúng ta nên đón bố về ở cùng một thời gian, em thấy thế nào?"

Tối hôm đó, sau khi ăn tối xong, Đinh Vũ đột nhiên .

"Được chứ, bố mẹ định ở bao lâu thế? Em sẽ đi mua vài món họ thích."

Tôi không để ý, vừa dọn dẹp bàn ăn vừa hỏi.

Đinh Vũ vội vàng tranh dọn bát đũa.

là bố mẹ sẽ sống cùng chúng ta lâu dài, mẹ có thể giúp chúng ta nấu ăn, như không phải là vẹn cả đôi đường sao?"

Tôi sững người.

Vì tính cách tôi quá yếu đuối và không có chính kiến, đến những chuyện nhỏ như đi chợ tôi cũng phải suy nghĩ rất lâu mới quyết định .

Vì thế, trước khi kết hôn, bố mẹ tôi đã nhiều lần xác nhận với gia đình rằng sau này bố mẹ không sống cùng chúng tôi, thì họ mới đồng ý cuộc hôn nhân này.

Ban đầu, bố tôi muốn tìm một người chịu ở rể, thấy Đinh Vũ là người tốt, sợ ảnh hưởng đến cảm của chúng tôi nên không nhắc đến chuyện ở rể nữa.

Trước khi cưới, gia đình tôi đã biết bố Đinh Vũ bị liệt nửa người do đột quỵ.

Mẹ chồng mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ, tiện chăm sóc bố chồng, bà ta rằng sau này con trai cả sẽ lo liệu việc dưỡng lão, nhà ở quê cũng sẽ thuộc về con trai cả.

Về chuyện này, chúng tôi không có ý kiến gì, bố mẹ tôi còn tôi đã tìm một người chồng tốt.

Bố mẹ tôi còn “tài trợ” 100 vạn cho chúng tôi mua nhà.

Lúc đó Đinh Vũ cảm vô cùng, chủ đưa 30 vạn ta đã tiết kiệm trong mấy năm đi , rằng số tiền đó sẽ dùng để trùng tu nhà cửa.

Bố mẹ tôi càng thêm tin tưởng rằng tôi đã tìm một người đàn ông tốt không có gì sánh bằng.

Chúng tôi cũng gửi rất nhiều đồ bổ cho nhà mẹ chồng, những hóa đơn đó tôi còn ngỡ ngàng, bố mẹ còn dặn không để Đinh Vũ biết giá trị, sợ ta cảm thấy áp lực.

Đinh Vũ thật sự đối xử với tôi rất tốt, mỗi khi tôi ca đêm, ta đều đến đón tôi, không bao giờ than phiền việc tôi không thể chăm sóc gia đình.

Khi tôi bận rộn, ta cũng cơm mang đến cho tôi.

Dù tôi có hỏi ta chuyện gì, ta cũng đều kiên nhẫn giải đáp.

Tôi luôn nghĩ rằng mình đã tìm người đàn ông tốt nhất trên thế giới.

Vậy mà, mới cưới một tháng, ta lại muốn đưa bố mẹ về sống chung?

"Không phải trước khi cưới đã rõ là không sống chung à?" Tôi hỏi.

"Tại sắp đông rồi, quê lạnh lắm, không có hệ thống sưởi âm tường, sang đây sống cũng tiện hơn."

"Với lại, đã kết hôn rồi, cũng phải báo hiếu bố mẹ chứ."

"Đình Đình, em hiểu chuyện như , chắc chắn không phản đối chuyện nhỏ này chứ?"

Thấy tôi im lặng, Đinh Vũ lại : "Đó là bố ruột của , con cái phải có trách nhiệm, không thể không để tâm !"

"Anh cả đã lo lắng cho bố bao nhiêu năm rồi, giờ đến lượt phải hiếu thảo."

Tôi không lên tiếng, cảm thấy có điều gì đó không ổn, lại không thể diễn tả .

Tôi định gọi điện cho mẹ lại nhớ họ đang đi du lịch, sợ họ phiền lòng nên lại bỏ điện thoại xuống.

Vì quá bối rối, tôi trốn vào phòng ngủ, đăng bài lên mạng.

Không lâu sau, đã có người trả lời: 

[Đừng đồng ý, nếu bà nhượng bộ lần này, sẽ còn vô vàn chuyện phải nhượng bộ nữa.]

[Anh ta chuẩn bị dùng đạo đức để trói buộc đấy.]

2

Quả đúng như .

Tôi với chồng rằng tôi không đồng ý, tôi sẽ chi tiền lắp thêm điều hòa cho nhà ta ở quê.

Đinh Vũ lập tức nổi giận: "Anh đã chi mấy chục vạn để sửa nhà rồi, mà có mỗi cầu này em lại không đồng ý, sao em máu lạnh thế!"

"Bố mẹ đã lớn tuổi rồi, muốn sống cùng con trai một thời gian cũng không sao?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...