Gặp Được Kỳ Xuyên – Chương 2

Đoạn Hạc Xuyên đứng sững, bên trong tâm trí như nổ tung.  

 

【Thế tử? Thái y? Mình còn xuyên thành quý tộc cổ đại nữa sao?】  

 

【Nên đáp lời thế nào đây? Nói ‘đa tạ’ hả?】  

 

【Hay là hành lễ trước? Chết mất, hành lễ thế nào? Thầy chưa từng dạy!】  

 

Ta kinh ngạc nhận ra trên gương mặt của gã ác bá này bỗng xuất hiện vẻ hoang mang mà mắt thường cũng có thể thấy .  

 

Ta dùng khăn tay che đi nụ đang nở trên môi.  

 

Mặc kệ kẻ hồn dã quỷ nào đã chiếm thân xác Đoạn Hạc Xuyên.  

 

Cơ hội của ta cuối cùng cũng đến rồi.  

 

03  

 

Ta lấy cớ rằng Đoạn Hạc Xuyên không khỏe để giúp hắn thoát khỏi thế khó xử.  

 

Dù Trưởng Công chúa có phần mất hứng vì màn náo kịch này, bà cũng không trách , chỉ khoát tay cho chúng ta lui về phủ nghỉ ngơi.  

 

Khi rời đi, bà còn nhắc nhở một cách chân thành:  

"Hạc Xuyên tuổi cũng không còn nhỏ, nên thu bớt tính lại."  

 

Thấy Đoạn Hạc Xuyên không có phản ứng, ta len lén nhéo cánh tay hắn.  

 

Hắn lúc này mới ngộ ra "Hạc Xuyên" chính là đang đến mình, liền gật đầu liên tục như gà mổ thóc.  

 

Lo rằng sẽ có người nhận ra điều gì bất thường, ta nhanh chóng dẫn hắn rời khỏi yến tiệc.  

 

Trên xe ngựa về phủ, hắn cố tỏ vẻ bình tĩnh, tiếng lòng thì hoàn toàn bán đứng sự hoang mang:  

 

【Giờ phải sao đây? Cô này là em hay chị mình? Cô ấy không , mình cũng chẳng dám nhận bừa!】  

 

【Nhưng vừa nãy ấy giúp mình, đúng là một nữ Bồ Tát.】  

 

Nữ Bồ Tát?  

 

Ta phì .  

 

Nên biết rằng, trong miệng Đoạn Hạc Xuyên, ta chẳng khác gì một con ch.ó không biết liêm sỉ.  

 

Nhưng để tránh khả năng đây là chiêu trò mới mà hắn nghĩ ra để hành hạ ta, ta giả vờ khuyên nhủ:  

 

"Có phải hôm qua Thế tử đến chơi với Lâu nương mệt rồi không? Xin thế tử giữ gìn sức khỏe. Dù chúng ta chưa thành thân, nếu ngài thật lòng thích Lâu nương, sau khi chúng ta thành hôn hãy rước nàng vào phủ trắc phu nhân. Hà tất cứ mãi mời nàng ra ngoài, truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của nàng ấy."  

 

Lời ta khiến Đoạn Hạc Xuyên hoàn toàn ngơ ngác.  

 

【Chưa thành thân? Cô ấy là vị hôn thê của mình!】  

 

【Vậy Lâu nương là ai? Là nhân mà cơ thể này từng nuôi sao? Trời đất, đúng là bùng nổ thật rồi!】  

 

【Nữ Bồ Tát mà cũng chịu đựng thế này, đúng là đỉnh.】  

 

Nhìn vẻ mặt rối loạn của hắn, ta chỉ mỉm im lặng.  

 

Đoạn Hạc Xuyên, quả nhiên đã bị đổi người.  

 

Phải biết rằng, Lâu Thư Nguyệt chính là nghịch lân của hắn, người ngoài không phép nửa lời.  

 

Huống chi lại là chuyện để nàng trắc phu nhân, ngay cả lão Hầu gia mà nhắc đến, hắn cũng sẽ cãi đến đỏ mặt tía tai.  

 

Thật là...  

 

Ông trời giúp ta rồi.  

 

04  

 

Nói ra thì, ta và Đoạn Hạc Xuyên vốn dĩ cả đời không nên có bất kỳ liên hệ nào.  

 

Ta sinh ra ở vùng Giang Nam sông nước hữu , là trưởng nữ của một chi bên của nhà họ Giang.  

 

Dòng chính nhà họ Giang quan tại kinh thành, nhờ sự che chở của họ, chi bên chúng ta mở một học viện ở Dương Châu.  

 

Phụ thân và chính thất đang đợi ta đến tuổi cập kê, để gả ta vào phủ Thích sử Dương Châu thiếp.  

 

Nói ra thì thật nực , đại gia nhà họ Giang là Thái tử Thái phó nhất phẩm, nhị gia lại chỉ là một kẻ vô dụng.  

 

Đây cũng là lý do mà dòng chính kiên quyết không muốn đưa chúng ta vào kinh.  

 

Họ thiển cận, cho rằng dù ta là trưởng nữ, mẫu thân ta chỉ là một tỳ nữ, có thể thiếp cho một vị quan lớn đã là phúc phận của ta.  

 

Nói trắng ra, ta chỉ là món quà để họ tặng cho Thích sử mà thôi.  

 

Nhưng trời chẳng chiều lòng người.  

 

Hay nên là, người chẳng chiều lòng trời.  

 

Để củng cố địa vị của vị mẫu vừa tái giá vào An Bình Hầu phủ kế thất, nhà họ Giang muốn thắt chặt mối quan hệ thông gia với Hầu phủ.  

 

An Bình Hầu phủ là dòng quý tộc lâu đời, họ cũng sẵn lòng để quan hệ hai nhà thêm bền chặt.  

 

Nhưng thế tử Đoạn Hạc Xuyên của Hầu phủ lại là một kẻ ăn chơi trác táng.  

 

Dù đối phương là dòng dõi thế gia, các nương dòng chính vẫn không muốn gả đi.  

 

Những nương dòng chính vốn nuông chiều, mình mẩy khiến lão thái quân cũng không nỡ để cháu cưng của mình gả cho một kẻ ăn chơi mà chịu khổ.  

 

Họ lại không muốn hỏng mối hôn sự này, bèn quyết định tìm một nương từ chi bên, ghi vào danh nghĩa dòng chính, rồi tuyên bố với bên ngoài rằng ta vì thân thể yếu ớt mà mãi đến khi sắp cập kê mới đưa về.  

 

Chọn qua chọn lại, họ cảm thấy ta là người thích hợp nhất.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...