(Full) Trộm Vợ Của [...] – Chương 3

dong-dong

Lời từ người đăng

dong-dong · Tác giả

t này liền đem tiến cung?

 

Trong cung, thái giám cung nữ tựa hồ cũng không có mấy gương mặt quen thuộc.

 

Không, quen chứ, mấy cái tên thái giám kia không phải là không tranh giành đồ ăn, làm chúng ta sợ hãi sao?

 

Nhất là cái tên bị ta một cước đạp lăn lộn càng trông càng giống thiếp thân hầu hạ bên cạnh hoàng thượng.

 

Ta buổi sáng mấy lần nhìn qua hắn, hắn thế mà mặt không đổi sắc.

 

Ngược lại là ta bởi vì nhìn nhiều quá suýt bị tên Hoàng Thượng đáng chét kia nổi cơn ghen tuông.

 

Nhìn mấy người quen cũ này hoàn toàn không cần chú trọng hình tượng chút nào.

 

Ta có chút ghen tị.

 

Cho nên cái tên đáng c.h.ế.t kia làm sao lại coi trọng ta, để ta làm Hoàng hậu?

 

Hắn đây là dự định để ta một mình phụ trách việc nối dòng dõi cho hắn!

 

Vốn là nhiệm vụ của hậu cung ba ngàn người , hiện tại liền rơi xuống trên đầu một mình ta?

 

Ta thật hâm mộ các nàng, rốt cục quang minh chính đại sống cuộc sống ta từng mơ ước! 

 

Có lẽ là ta oán niệm quá sâu, sắc mặt quá khổ bức, Tuyên phi có chút đồng tình.

 

"Hoàng hậu nương nương ngàn vạn bảo trọng thân thể, ban đầu ở địa cung cùng nương nương trải qua hoạn nạn , thần thiếp cảm niệm ân đức nương nương , về sau nương nương như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, bây giờ chỉ mong nương nương có thể nhiều sinh hoàng tử, thần thiếp chắc chắn xem như con của mình sinh ra."

 

Ta không làm.

 

Nói thật dễ nghe, trước ta đi qua quỷ môn quan một lần, nghĩ thông suốt rồi.

 

Còn để cho ta sinh nhiều, cho các nàng khỏi phải sinh đúng không.

 

Các nàng cái gì cũng đều không cần làm, dễ dàng hưởng thụ.

 

Không cần sinh, không cần nuôi con, lại thanh nhàn lại tự tại.

 

Cái này rõ ràng là cuộc sống mơ ước của ta mới phải.

 

Ta trở về liền ôm chăn mền khóc rống một trận.

 

Cẩu Hoàng đế trở về nhìn mắt ta sưng hạch đào thì giật nảy mình.

 

Dỗ ta nửa ngày, lại muốn phạt người hầu hạ ta .

 

Ta lười nhác nhìn hắn làm bộ làm tịch, trực tiếp biểu thị ta tự xin phế hậu.

 

Cẩu hoàng đế cắn răng.

 

"Ngươi không phải muốn làm Thái hậu sao, ngươi không làm hoàng hậu không sinh hoàng tử, ngươi làm Thái hậu thế nào?"

 

Ta giật nảy mình, hắn làm sao biết ta nảy sinh những suy nghĩ đại nghịch bất đạo này nhỉ?

 

"Ngươi, ngươi chớ nói nhảm, oan uổng ta."

 

Cẩu hoàng đế lại đem ta đè xuống.

 

"Ta oan uổng ngươi? Là ai buổi tối hôm qua chịu không nổi khóc lóc hô hào phải làm Thái hậu, muốn ăn trái cây cúng của ta?"

 

Có à?

 

Hẳn là có !

 

Bởi vì ta hôm nay lại hô như thế.

 

12,

 

Ta rốt cục vẫn sớm làm Thái hậu.

 

Đại nhi tử sáu tuổi , cẩu hoàng đế chịu không được ta cả ngày làm ầm ĩ, đem hoàng vị nhường ngôi cho trẻ con.

 

Không chỉ ta làm Thái hậu, hắn cũng tuổi còn trẻ liền làm Thái Thượng Hoàng.

 

Ta càng tức giận.

 

Hắn một bên bận bịu quốc sự, còn một bên để cho ta sáu năm sinh ba đứa.

 

Hiện tại hắn không làm Hoàng đế, chỉ là giám quốc cho nhi tử, chuyện triều chính đều ném cho đại thần xử lý.

 

Vậy thì hắn không phải có càng nhiều thời gian để cho ta sinh càng nhiều bé con hơn sao?

 

Ta vừa tức vừa sợ.

 

Trực tiếp lấy một thanh d.a.o phay ngày đêm mang theo.

 

Cuối cùng cũng làm hắn phát bực.

 

Một bát thuốc vô sinh bưng đến trước mặt ta, hắn không thèm nháy mắt một hơi uống cạn.

 

Hôn quân a, nhà bọn hắn hoa mắt ù tai thích nữ sắc là tổ truyền a~~~.

 

Nhưng mà ta cũng yên tâm.

 

Vui vẻ đem d.a.o phay trả cho bọn đầu bếp đang lo lắng ở ngự thiện phòng.

 

Cũng đồng ý đem một nửa chiếc giường ngủ còn lại cho Thái thượng hoàng bị đin kia

 

Đợi đến cả triều văn võ biết đến, Thái Thượng Hoàng bệ hạ đã là một kẻ vô sinh .

 

Mà ta, từ đây gánh vác cái danh Yêu Cơ hại nước .

 

Quản nó chi?

 

Cũng không phải không có người kế vị.

 

Dù sao thì cũng đùng mơ tưởng để cho ta tiếp tục làm cái máy đẻ nữa.

 

( Hoàn toàn văn)

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Hiện đại · Đang thịnh hành

Mười Năm Phụng Dưỡng – Một Bao Lì Xì

Nhà cũ được giải tỏa, tiền đền bù lên tới mười triệu. Hai đứa em trai, mỗi đứa nhận năm triệu. Còn tôi – đứa con gái ở vậy phụng dưỡng cha mẹ suốt mười năm trời – cuối cùng chỉ được phát cho một cái bao lì xì 88 tệ. “Con gái gả đi […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Mẹ Tôi Là Cao Thủ Tiết Kiệm

Mẹ tôi là cao thủ trong giới tiết kiệm, rất thích hy sinh bản thân để thành toàn cho người khác. Kỳ nghỉ Quốc Khánh, cả nhà đi du lịch Vân Nam, lúc đặt vé máy bay, bà nói máy bay xa xỉ quá, khăng khăng tự mình ngồi tàu hỏa xanh hơn ba mươi […]
0.0 9 Chương
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Tạ Cảnh, Ngươi Không Xứng

Ta và biểu ca đính ước đã mười năm, vậy mà hắn lại vô cùng chán ghét ta. Hắn chê ta thân thể yếu nhược, ít lời, lại ngây ngô buồn tẻ. Thậm chí còn cố ý dụ ta vào phòng của nam nhân lạ, chỉ để nhìn ta hoảng loạn mà mua vui. Tết […]
0.0 15 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Ly Hôn Xong Tôi Và Con Tái Sinh

Chồng tôi cho rằng tôi ham tiền hám của, lo tôi sẽ nuôi con trai thành người chỉ biết tiền, nên kiểm soát chặt chẽ từng đồng trong nhà. Đến khi tôi và con trai qua đời, anh ta vẫn không quên chia nhỏ từng nắm tiền âm phủ: “Tiền giấy tôi sẽ đốt cho […]
0.0 9 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Vì Thanh Mai, Chồng Lừa Tôi Ký Ly Hôn

Lần thứ 9 trong năm bị mẹ chồng làm nhục đến mức nằm liệt giường, khi bà ta xé nát tờ giấy đăng ký kết hôn, Vu Uyển Nhiên bỗng cảm thấy mệt mỏi. Cô cúi đầu nhìn tờ giấy đăng ký bị xé làm đôi trong tay, bìa đỏ thẫm còn dính nước canh […]
0.0 20 Chương
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Kế Mẫu Danh Chính Ngôn Thuận

Ở kinh thành, ai ai cũng biết thế tử nhà Hầu phủ – Tiêu Hoa Tư và biểu muội Lưu Uyển Nhi vốn là đôi tình lữ tâm đầu ý hợp. Nhưng trớ trêu thay, Hầu phủ khó khăn về con nối dõi, mà thân thể Lưu Uyển Nhi lại yếu ớt mỏng manh. Vì […]
0.0 8 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Truyện liên quan

Đăng nhập





Đang tải...