Em Yêu Anh Ư..... [...] – Chương 10

*Anh muốn hỏi câu hỏi đó rất nhiều lần Cô có không? Anh muốn có một câu trả lời thật lòng từ . Ngày hôm đó gọi ra ngoài hỏi : "Phương này em có từng chưa? Em đã từng vì mà rung chưa? Em đã chưa hay chỉ là do quá mù quáng".

Cô không trả lời không biết thế nào vì nếu : "Cô thì đang dối lòng mình, mà nếu không gì hoặc không thì sẽ nghĩ cảm dành cho không xứng đáng". Cô không biết nên thế nào.

"Anh thôi biết câu trả lời của em rồi. Cuối cùng em vẫn thế em chỉ coi là vật thay thế em chỉ thương . Nếu em không , đừng gieo cho hi vọng. Nếu em không thì đừng chấp nhận người nếu em không thì đừng chà đạp lên sự chân thành của . Anh đơn phương nhiều năm quan tâm chăm sóc em. Nhưng cuối cùng em coi là gì. Phương em đi. Phải đúng không thể miễn cưỡng. Phải thích em, em nhiều lắm em biết không. Nhưng em thì sao miệng thương em đã đủ mọi cách để có thể chưa.? "

một câu im lặng :"Vậy có biết tại sao tại sao em lại thành ra như ngày hôm nay không? Là vì cả em em cảm nhận chứ em đâu phải con ngốc. Nhưng biết tại sao em lại Hoàng Anh không? Anh sao biết ấy thứ mà bấy lâu nay không có đó là sự tự tin và dũng cảm ấy ngỏ lời em".

Anh với với giọng gần như tuyệt vọng: " Nếu như lời em bây giờ, liệu có phải chỉ cần em trước ấy có phải đã có cơ hội rồi hay sao. Đúng sai em có biết một người đơn phương một người con suốt ba năm cấp 2 liệu có đủ dũng khí để không?

Một người con trai quan tâm chăm sóc luôn thể hiện sự thương là câu em bao nhiêu như chẳng lẽ em không cảm nhận sao? Lời chỉ là thể hiện chứ không phải quyết định em hiểu không? Nhưng chỉ muốn với em một câu Nếu em không đừng gieo hi vọng cho rồi chính em người gieo hi vọng ấy chà đạp lên nó như thế tàn nhẫn lắm em biết không? Anh em hơn cả bản thân, em rất nhiều. Nhưng em lại chẳng bao giờ . Nên biết phải sao đây ? "*

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...