Em Có Từng Yêu [...] – Chương 44

 

Mọi người lúc nãy tránh xa bây giờ lại tụ họp xem những tấm ảnh trên mặt đất.

 

Tôi cũng thò đầu vào liền thấy những bức ảnh giườ.ng ch.iếu ‘full không che’ của Giang Ngạn Niên.

 

Có mấy tấm ảnh Giang Ngạn Niên mặt mũi đỏ bừng mà ngồi trong lòng ông già hôn hôn mút mút.

 

Còn có vài tấm ảnh õng à õng ẹo tạo dáng.

 

Mẹ Thi Duyệt Vi thấy những tấm ảnh đó mặt liền đen kịt, túm lấy giang Ngạn Niên mà hỏi:

 

“Không phải mày đi nước ngoài du học sao ? Thì ra là đi trai bao?”

 

“Khó trách vì sao mày lại vội vã kết hôn với con tao? Sợ chậm trễ chút nữa là sẽ bị lộ đúng không?”

 

Chuyện ồn ào bên này rất nhanh đã ý.

 

Còn có người lén quay phim lại.

 

Mẹ Tô Miên thấy mọi người đã nghe hầu như toàn bộ câu chuyện, liền giả vờ giải tán.

 

Người họ hàng cũng cảm thấy hả giận nên túm lấy Giang Ngạn Niên muốn giải quyết riêng tư.

 

Mẹ Thi Duyệt Vi không còn cách nào khác cũng phải đi theo.

 

Tô Miên lặng lẽ đến gần tôi:

 

“Thế nào, hài lòng không?”

 

Tôi giật mình và trả lời ấy:

 

“Dì đó quá dữ, Giang Ngạn Niên bị đánh đến không thể .”

 

“Nhưng cũng không ngờ Giang Ngạn Niên là loại người này, thật là mở mang tầm mắt.”

 

Tô Miên che miệng :

 

“Những kẻ không biết trân trọng cảm chắc chắn sẽ bị quả báo, nhà bọn họ vẫn chưa yên đâu.”

 

…..

 

Qua một người tôi biết rằng gia đình Thi Duyệt Vi đang gà bay chó sủa.

 

Giang Ngạn Niên ra nước ngoài không phải là du học mà là một ông già bảo lãnh đi định cư.

 

Cho nên lúc đó mới từ chối lời tỏ của Thi Duyệt Vi.

 

Bởi vì ta không phải giới tính mà hắn thích.

 

Khi về nước là quản lý của Bác Sâm cũng là do ông già kia lo cho.

 

Sốt ruột mà chạy đến công ty của Vương Việt là nghe tin vợ của ông già kia đang tìm hắn tính sổ.

 

Tưởng đã phủi sạch quan hệ không ngờ lại bị bắt gặp ngay tại hôn lễ của tôi.

 

Mẹ của Thi Duyệt Vi tưởng rằng đã có con rể vàng, ai ngờ lại là một tên trai bao, tức giận mà xĩu lên xĩu xuống.

 

Ép buộc Thi Duyệt Vi nhanh chóng ly hôn.

 

Giang Ngạn Niên sao có thể đồng ý.

 

Chuyện hắn ở nước ngoài đã bị lộ ai còn dám lấy hắn.

 

Hắn không bám lấy Thi Duyệt Vi thì còn ai nữa.

 

Vương Việt đã gọi điện cho tôi nhiều lần để cầu xin tôi quay lại việc.

 

Chỉ khi Giang Ngạn Niên chính thức tiếp nhận dự án, cậu ta mới phát hiện Giang Ngạn Niên không biết gì cả.

 

Làm Power point cũng không biết chứ đừng đến việc lên bục thuyết trình dự án với khách hàng.

 

Em họ của cậu ta cũng , không có ai ở đó để đổ thừa nên cũng đã lộ rõ năng lực.

 

Từ khi tôi xin nghỉ, vài đồng nghiệp cũng lựa chọn rời đi.

 

Một mình Vương Việt xoay sở không nổi, khách hàng cũng không còn.

 

Tôi cũng giả vờ an ủi Vương Việt vài câu, tắt điện thoại liền ha ha.

 

Đáng đời, lúc trước đối xử với tôi như , bây giờ lại gánh vác không nổi công ty.

 

….

Cuối tuần Tô Miên phải tăng ca nên tôi đã đến quán cafe ở tầng dưới công ty đợi ấy.

 

Lại gặp Thi Duyệt Vi.

 

Trong ta khá hốc hác, chân mày nhíu lại, khuôn mặt mệt mỏi.

 

Đã không còn vẻ tươi sáng đầy sức sống như lúc trước nữa.

 

Cô ta cản tôi lại và bắt đầu than vãn.

 

Nói rằng mỗi ngày tan ca cũng không biết nên đi đâu.

 

Giang Ngạn Niên ăn vạ ở nhà bọn họ không chịu đi, mỗi ngày đều xem video dành cho đàn ông.

 

Chuyện nhà thì không thèm , quần áo bốc mùi không biết giặt.

 

Tôi biếng nghe ta lải nhải.

 

“Vậy thì giặt đi? không có tay sao?”

 

“Trước đây không phải là do chọn sao? Sao bây giờ lại hối hận?”

 

Thi Duyệt Vi bị tôi đến nghẹn họng, dừng một chút lại bắt đầu than:

 

“Đông Trạch, em và mẹ đều rất hối hận, lúc trước bị ma che mắt nên mới để Giang Ngạn Niên lừa gạt.”

 

“Vẫn là tốt nhất, luôn sợ em mệt nên đã thay em việc nhà, điều kiện nhà em đưa ra khó như đã hết.”

 

“Nếu chúng ta không chia tay thì tốt rồi.”

 

“Đừng đừng đừng, đừng nữa!” Tôi ngắt lời ta.

 

“Nhà các người thấy tôi hiền lành dễ gạt nên mới xem tôi như một cây ATM thôi.”

 

“Tôi còn phải cảm ơn Giang Ngạn Niên, ít nhiều hắn cũng đã cho tôi thấy bộ mặt thật của .”

 

Thi Duyệt Vi vẫn chưa từ bỏ ý định, đưa tay định nắm lấy tôi:

 

“Đông Trạch, cảm mười năm của chúng ta bỏ là bỏ sao? Không thể cho em thêm một cơ hội sao?”

 

“Điều kiện của Tô Miên tốt như có thể ở bên một người bình thường như bao lâu?”

 

“Đến lúc đó chẳng phải cũng chỉ có thể quay về bên em thôi sao.”

 

Tô Miên hất tay ta ra, chỉ vào mặt mà chửi:

 

“Người phụ nữ ngoại ở đâu lại chạy đến đây chia rẽ vợ chồng người ta?”

 

“Chính là do đạo đức của suy đồi liền nghĩ ai cũng giống sao?”

 

“Mau cút khỏi đây về tìm chồng ẻo lã của đi.”

 

Tô Miên nổi giận mà bảo vệ lôi Thi Duyệt Vi ra khỏi cửa công ty. Sao đó nhào vào lòng tôi nũng:

 

“Chồng ơi, không nghe ta bậy.”

 

“Nhà của em rất là khó, nếu em dám ngoại người đầu tiên đánh chet em chính là ba mẹ em.”

 

“Hơn nữa em cũng đã thề rồi, nếu em dám ngoại thì em sẽ bị sét danh chet, còn sẽ hưởng hết gia tài của em.”

 

Tôi buồn mà vỗ vỗ đầu ấy:

 

“Anh biết rồi, có mắt mà, Miên Miên của không phải loại người như .”

 

Còn về phần hai người bọn họ.

 

Cứ để bọn họ hành hạ lẫn nhau, hãy để bọn họ trả giá cho sự lựa chọn của chính mình.

Quay ̣i chương 1, chương 10 và chương 27 để đọc truyện mới nha

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...