Thời đại học, tôi đã từng “mua” một người bạn trai.Chỉ cần ở bên tôi, tôi sẽ giúp anh ấy trả viện phí cho gia đình.Chàng trai nghèo nhưng học giỏi ấy đã phải chịu đựng ở bên tôi suốt bốn năm.Sau đó, gia đình tôi phá sản.Lúc chia tay, anh ấy vẫn lạnh nhạt, không níu kéo lấy một câu.Rồi sau này, khi tôi đi rửa bát trả nợ trong quán KTV, anh ấy đã trở thành một nhân vật tầm cỡ trong giới công nghệ và đang hạnh phúc bên hoa khôi ngày ấy.Anh ấy hỏi tôi: “Có hối hận không?”Tôi đáp: “Không.”Anh ấy cười nhạt: “Nhưng tôi thì có.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?