Sau khi phát hiện trai che giấu…chuyện gì đấy?
Tôi trốn trong tủ quần áo, định tạo bất ngờ cho trai.
Không ngờ lại nghe cuộc trò chuyện của ấy với người thân – Hồ Phi:
“Cậu sắp kết hôn rồi, chị dâu có biết trạng sức khỏe của cậu không?”
Một linh cảm xấu dâng lên trong lòng tôi.
Hôm qua chúng tôi vừa đi khám sức khỏe tiền hôn nhân tại bệnh viện nơi ấy công tác. Báo cáo còn chưa có kết quả.
Giọng của trai tôi, Tề Thế Kiệt, vang lên:
“Cô ấy không có cơ hội biết đâu. Bao lâu nay mình diễn vai người trai mẫu mực, giờ chỉ còn bước cuối cùng thôi. Chỉ cần chút thủ thuật trên báo cáo khám sức khỏe…”
Hồ Phi có vẻ lưỡng lự:
“Làm … không ổn lắm đâu?”
Tề Thế Kiệt lập tức đưa ra một miếng mồi khiến người ta khó lòng từ chối:
“Tớ biết cậu thích Lý San San. Chỉ cần cậu xử lý xong vụ báo cáo, tớ sẽ nhờ Dao Dao nhà tớ quân sư theo đuổi giúp cậu, đảm bảo thành công mỹ mãn.”
Toàn thân tôi lạnh buốt, vội vàng chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.
1
Chờ hai người họ rời đi, tôi mới đẩy cửa tủ bước ra.
Đầu óc trống rỗng, không hiểu mình đã đi đến ghế sofa trong phòng khách bằng cách nào.
Khi tôi còn đang choáng váng, điện thoại rung lên.
Tề Thế Kiệt nhắn tin:
【Vợ à, trước khi đi đăng ký kết hôn đã sẽ mời nhóm thân của em ăn một bữa, tối nay không?】
Tôi – người vốn ít khi trả lời tin nhắn ngay – lần này lại nhắn lại gần như ngay lập tức:
【Được】
Ngồi trên ghế sofa một lúc lâu, đầu óc tôi mới dần tỉnh táo lại.
Tôi hít sâu một hơi, bắt đầu tổng hợp lại hình:
Bạn trai có vấn đề về sức khỏe.
Sự dịu dàng quan tâm trước đây có thể chỉ là đóng kịch.
Anh ta còn định nhờ người thân lợi dụng chức vụ, giả báo cáo khám sức khỏe… Không biết định giở trò gì nữa.
Nghĩ đến bữa tiệc tối nay, tôi lập tức nhắn tin trong nhóm thân mời mọi người.
Ai cũng nhận lời rất nhanh, kể cả Lý San San.
Tôi vừa đặt điện thoại xuống, thì ngoài cửa đã vang lên tiếng mở khóa quen thuộc.
Tề Thế Kiệt và Hồ Phi quay lại, một trước một sau bước vào căn hộ mới sửa sang – nơi đáng lẽ sẽ là nhà tân hôn của chúng tôi.
Khi thấy tôi, họ rõ ràng rất bất ngờ.
“Vợ à? Em đến lúc nào thế? Anh định xong việc rồi đi đón em, chỗ ăn tối cũng đặt rồi.”
Tề Thế Kiệt vừa vừa tiến lại gần, ngồi xuống cạnh tôi, còn vòng tay qua ôm lấy tôi.
Tôi theo phản xạ muốn né tránh, không kịp, may mà ta không phát hiện điều gì khác lạ.
“Em mới tới thôi. Hồ Phi cũng đến đúng lúc, tối nay đi ăn cùng bọn mình luôn cho vui!”
Hồ Phi ngồi xuống phía đối diện, cợt không có chút thiện cảm nào:
“Vậy thì không khách sáo nữa, cảm ơn chị dâu mời cơm nhé. Phải là Thế Kiệt tu mấy kiếp mới cưới xinh như chị dâu. Không biết bao giờ em mới thoát kiếp độc thân đây…”
Nghe thì như , ý đồ lại quá rõ ràng.
Nói xong, hắn còn liếc mắt với Tề Thế Kiệt một cái, coi tôi như không khí.
Tề Thế Kiệt nắm tay tôi, ra vẻ nghiêm túc :
“Vợ à, vì chúng ta đang hạnh phúc như , coi như việc tốt đi, giúp một tay.”
Tôi giữ nét mặt bình tĩnh, hỏi theo:
“Giúp thế nào?”
Tề Thế Kiệt đầy tính toán, giọng dịu dàng:
“Cô thân của em – Lý San San ấy, giờ vẫn chưa có trai đúng không? Cô ấy chính là mẫu người mà Hồ Phi thích, hay em giới thiệu cho cậu ấy đi?”
Anh ta không phải đang nhờ vả, mà là ra lệnh.
Hai người này đúng là phối hợp ăn ý thật đấy.
Một vở song tấu diễn trọn vẹn ngay trước mắt tôi!
Nếu như tôi không biết trước chuyện giao dịch của bọn họ, có khi đã tin sái cổ vì màn diễn xuất quá nhập tâm này rồi.
2
“Chị dâu?”
Giọng đầy sốt sắng của Hồ Phi kéo tôi về thực tại:
“San San thích kiểu đàn ông như thế nào? Bình thường ấy có sở thích gì không?”
Tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt lướt qua gương mặt của Hồ Phi.
Cười cợt lố lăng như công đực đang xoè đuôi, mà chỉ muốn cho một cú.
Tề Thế Kiệt nhẹ nhàng lắc tay tôi, vừa đỡ lời vừa dụ dỗ:
“Vợ à, giúp người ta một chút đi. Dù thành hay không cũng là do duyên phận, coi như kết thêm một người .”
Tôi mạnh tay hất tay ta ra, rồi miễn cưỡng gật đầu:
“Được thôi! Nhưng tôi trước, San San là kiểu tiểu thư nhà giàu vừa xinh đẹp vừa sang chảnh, trai cũ toàn loại cực phẩm, đẹp trai, nhiều tiền, lại còn dẻo dai. Nếu ấy không hứng thú, thì đừng có đeo bám hay giở mấy trò hạ cấp đấy nhé.”
Mặt Hồ Phi như bị hắt cả xô nước lạnh, lập tức chuyển sang tím tái:
“Chị dâu à, chị đừng có dội gáo nước lạnh lên đầu em như thế chứ!”
Tề Thế Kiệt lại lần nữa nắm tay tôi, mặt dày tiếp lời:
“Vợ à, thật ra điều kiện của Hồ Phi cũng đâu có tệ. Ngoại hình sáng sủa, xuất thân gia đình trí thức, lại còn bác sĩ cứu người nữa, đúng chuẩn thanh niên ưu tú. Giờ cũng lớn tuổi rồi, khó khăn lắm mới thích một người, em giúp nó một tay đi.”
Tôi im lặng ngắm màn diễn nhập tâm của ta.
Một tràng tung hô trời bể này chỉ khiến tôi thấy phản cảm.
Đằng sau ánh mắt giả vờ sâu sắc ấy, rốt cuộc là đang che giấu điều gì?
Lúc này, nếu không “đưa đẩy” theo thì rõ là hỏng chuyện, bán đứng thì không đành.
Không ngờ trước giờ tôi lại không nhận ra, hai người này diễn kịch quá ăn ý.
Nghệ thuật dẫn dắt câu chuyện đúng là đạt đẳng cấp chuyên nghiệp!
Tôi buột miệng chế ra một câu, cũng không đến mức là dối:
“Được rồi! Thật ra San San rất coi trọng ngoại hình. Cô ấy bị ám ảnh sạch sẽ nặng luôn đấy. Nếu muốn theo đuổi ấy, trước hết cậu phải có giấy khám sức khoẻ hoàn chỉnh đã.”
Hồ Phi nhíu mày, đầy vẻ hoài nghi:
“Thật hay chị dâu? Em đọc sách nhiều rồi, chị đừng lừa em nhé.”
Tề Thế Kiệt – kẻ luôn “đồng vợ đồng chồng” với hắn – lập tức lớn tiếng quát lên:
“Hồ Phi, cậu dám nghi ngờ vợ tôi à? Trên đời này, kiểu người nào chẳng có, cậu chưa thấy chưa biết thôi.”
Nếu là trước đây, sự bảo vệ của ta kiểu này chắc chắn sẽ khiến tôi cảm .
Suýt nữa tôi lại mềm lòng, tưởng rằng ấy thật lòng tôi, không muốn tôi bị ai tổn thương.
Nhưng lý trí nhanh chóng kéo tôi trở lại thực tại.
Trên đời này gì có ai vô điều kiện đối xử tốt với , nhất là trong .
Nếu có, thì chắc chắn người đó đang nhắm đến điều gì đó rất lớn!
Bạn thấy sao?