Đừng Chọc Vào Đại [...] – Chương 13

Thật đáng tiếc, không thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng thảm của hắn ta trước khi chết.

 

Nếu không phải tò mò về sự trả thù của má Lưu, thật sự muốn để hắn ta sống thêm vài tháng, hưởng thụ "niềm vui trần thế" một chút.

 

Nghĩ như , tôi không nhịn .

 

Hành run vai của tôi bị Lâm Tử Ninh hiểu lầm là đang đau lòng.

 

"Chị, em sai rồi."

 

Tôi do dự quay người lại, lau đi giọt nước mắt không tồn tại ở khóe mắt, ôm Lâm Tử Ninh vào lòng:

 

"A Ninh yên tâm, chúng ta là chị em ruột, người mà em muốn, chị sẽ cố gắng hết sức giúp em."

 

"Chị, em…"

 

"Suỵt, đừng , chị đều biết."

 

Tôi đặt ngón trỏ lên môi Lâm Tử Ninh.

 

Tôi không muốn nghe những lời ngu ngốc của cậu ta.

 

Nhưng tôi đã không ý đến đôi tai đỏ ửng của Lâm Tử Ninh.

 

Tôi vô cùng mong chờ ngày đó đến, vào thời khắc Lâm Tử Ninh cần nhất, sẽ đâm một nhát dao vào ngực cậu ta, 

để cậu ta nếm trải cảm giác bị chính người thân phản bội.

 

Giống như những gì cậu ta đã với tôi ở kiếp trước.

 

Chỉ cần nghĩ đến thôi, đã khiến tôi phấn khích rồi~

 

13.

Dưới sự chăm sóc tận của tôi, nửa tháng sau, Lâm Tử Ninh bình phục xuất viện.

 

Cô y tá không chỉ một lần khen ngợi:

 

"Thật sự chưa từng gặp ai tận tâm như Lâm. Công việc bận rộn như , mà vẫn không quên chăm sóc cậu chủ."

 

Lâm Tử Ninh tôi, ánh mắt đầy sự kính trọng.

 

Tôi lịch sự đáp lại vài câu.

 

Tôi có thực sự tận tâm chăm sóc Lâm Tử Ninh không?

 

Làm sao có thể?

 

Chỉ là đưa cho y tá thêm vài tờ tiền mặt thôi.

 

Cô y tá là người thông minh.

 

Tôi còn thay đổi liều lượng thuốc của Lâm Tử Ninh.

 

Cậu ta trở nên cáu kỉnh, dễ nổi giận hơn trước.

 

Hiệu quả này càng trở nên rõ ràng khi Lâm Tử Ninh trở về biệt thự rồi thấy Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm chặt lấy Lương Tư Việt,

 

"Con đàn bà đê tiện! Hai người đang ?"

 

Lấy cớ vụng về ngã vào lòng Lương Tư Việt, ôn lại kỷ niệm thời thơ ấu với hắn là việc mà Tô Nhuyễn Nhuyễn thường nhất trong thời gian Lâm Tử Ninh nằm viện, hoặc cách khác là ở kiếp trước.

 

Mỗi khi có tôi ở đó, Tô Nhuyễn Nhuyễn đều sẽ cố ý tạo ra sự tiếp cơ thể với Lương Tư Việt, sau đó tôi với ánh mắt khiêu khích.

 

Sau khi vừa ý thấy vẻ mặt tức giận của tôi, ta sẽ đẩy Lương Tư Việt ra:

 

"Xin lỗi Lâm, vừa rồi chỉ là tai nạn."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...