32.
Ngoài cung trưởng công chúa tức giận thế nào, Hoa Manh trong cung tạm thời còn không biết.
Sáng sớm hôm nay, sau khi nghe tin Thái Hậu phái tám ma ma ra cung không bao lâu lại nghe lúc lâm triều, Tịnh An Đế không chỉ ban nhà mà còn thăng chức cho cha nàng.
Hoa Manh còn lo lắng Tịnh An Đế sẽ khiến triều thần bất mãn, ai ngờ khi Thu Điệp tìm hiểu tin tức lại phát hiện các vị triều thần không một chút bất mãn.
“Chủ tử, ngài là phi tần mang thai đầu tiên trong cung, vì công lao này Hoàng Thượng chỉ ban cái nhà, không có gì không ổn.”
Thu Điệp Hoa Manh , thấy Hoa Manh định mở miệng liền lập tức : “Về việc thăng quan mà ngài lo lắng, nô tỳ nghe Hoa lang trung ở Hộ Bộ đã mười năm, nhiều năm như không có công lao cũng có khổ lao. Hoàng Thượng chỉ thăng chức cho Hoa lang từ Viên ngoại đến Lang trung thôi, thật sự không nhiều đâu.”
Linh Thúy từ nhỏ đi theo Hoa Manh lớn lên tất nhiên là không hiểu, huynh trưởng Khương Thiền tuy ở triều quan, lại là thái y của Thái Y Viện cho nên đối với những việc này cũng không phải rất hiểu.
Trong ba người chỉ có Thu Điệp ở trong cung mười mấy năm, thấy nhiều nên cũng hiểu một ít.
Hiện giờ nàng khuyên giải một phen, tuy không khiến Hoa Manh thoải mái cũng không lo lắng như trước nữa.
Nhìn sắc mặt Hoa Manh chuyển biến tốt, Khương Thiền đúng lúc mở miệng : “Nương nương, ngài hiện giờ thân mình quý trọng không thể ưu sầu, hết thảy đều phải lấy thai nhi trong bụng trọng.”
Khương Thiền vừa dứt lời, Linh Thúy cùng Thu Điệp cũng gật đầu.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của ba người, Hoa Manh biết mình có linh tuyền nên không sợ, vẫn gật đầu với ba người: “Các ngươi yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ.”
Nói xong, Hoa Manh nghĩ Uyển tần sẽ hiểu chuyện này, trực tiếp đứng dậy : “Ta sang chỗ Uyển tần tỷ tỷ ngồi.”
Linh Thúy ba người đều ra Hoa Manh ngoài miệng ‘ trong lòng hiểu rõ ’, thực tế vẫn có chút lo lắng.
Cố lúc này nghe nàng đi tìm Uyển tần, mấy người cũng không có ngăn cản.
Kỳ thật sắc mặt Hoa Manh khó coi không đơn thuần vì chuyện Hoa phụ thăng quan.
Nàng nghĩ tới kiếp trước sau khi mình thắt cổ tự vẫn, Trương gia dựa vào thế lực của trưởng công chúa khó xử nhà nàng, vì sắc mặt mới xấu.
Nàng không sợ trưởng công chúa cùng Trương Cảnh Hồng, lại lo lắng bọn họ sẽ ra tay với người nhà.
Biết thân phận hiện giờ không giống nhau, bọn họ hẳn là sẽ cố kỵ, không biết có phải do mang thai hay không, nàng chính là nhịn không nghĩ nhiều.
Chờ Hoa Manh tới tả thiên điện của Uyển tần, nhắc tới việc này, Uyển tần lập tức giơ tay chỉ chỉ nàng: “Ta thấy muội ngày thường cũng rất thông minh, sao hiện giờ lại hồ đồ như .”
Nói xong thấy Hoa Manh vẻ mặt khó hiểu, nàng bưng chung trà trong tay uống một hớp nước trà mới : “Có một chuyện muội phải biết, nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu đều thụ phong quốc công. Đương kim Thái Hậu chỉ có một thân muội muội nên vô pháp thụ phong, muội lại là có nhà mẹ đẻ.”
Hoa Manh nghe Uyển tần tới đây đã có chút minh bạch, Uyển tần vẫn chưa hết lời.
“Cha muội hiện giờ phẩm cấp quá thấp, Hoàng Thượng bây giờ chậm rãi cho ông thăng quan, chờ về sau lúc thụ phong quốc công cũng sẽ không xuất hiện chuyện chức vị cùng phẩm cấp kém quá. Hơn nữa ta nhớ rõ tỷ tỷ năm ngoái ở bữa tiệc có qua, mấy ca ca nhà muội năm nay đều phải khoa khảo, chờ các ca ca muội tiến vào quan trường, nếu cha muội phẩm cấp quá thấp thì sao có thể cho các ca ca muội thăng quan đây? Phải hiểu rằng trong triều nếu có phụ tử cùng quan, phẩm cấp nhi tử không thể vượt qua phụ thân.”
Nói xong Uyển tần thấy Hoa Manh dùng đôi hạnh nhân mắt sáng ngời mình, trong lòng buồn , không khỏi hạ giọng :
“Quan trọng nhất là Hoàng Thượng của chúng ta bởi vì không có gia tộc của cữu cữu để dựa vào, nhiều năm như ở trong triều rất gian nan. Dựa vào tính của Hoàng Thượng chúng ta, về sau ngài nhất định là sẽ không để nhi tử giống mình.”
Nghe Uyển tần nhiều như , Hoa Manh trừ bỏ cảm khái hoá ra lần thăng chức này còn có nhiều thâm ý như , thì chính là cảm thán Uyển tần không hổ danh là nữ nhi đại gia tộc.
Dù nàng không phải đích trưởng nữ dòng chính, những chuyện cần hiểu toàn bộ đều đã biết.
Trong lòng nghĩ , trên mặt Hoa Manh toát ra vẻ sùng bái, ánh mắt nàng như Uyển tần càng cảm thấy có thành tựu.
“Cho nên ấy, chuyện này muội đừng lo, chuyện hiện giờ muội phải chính là chăm sóc tốt chính mình, bình an sinh hạ hoàng tử trong bụng.”
Uyển tần cũng muốn hậu cung có hoàng tử cành nhanh càng tốt, có hoàng tử Hoàng Thượng tâm không chỉ tốt, dựa vào quan hệ của nàng cùng Hoa Manh, ngày lành của nàng còn ở phía sau.
Được Uyển tần khuyên như , Hoa Manh hoàn toàn yên tâm.
Vừa lúc gặp cung nữ của Oánh tần tới mời Uyển tần sang Tam Thanh cung chơi, nàng liền đi theo.
Trong Tam Thanh cung, thấy Hoa Manh cũng đến khiến Oánh tần thập phần vui vẻ, lôi kéo tay Hoa Manh mở miệng :
“Muội tới vừa đúng lúc, Hoạ Ảnh mới vừa vài loại điểm tâm dị tộc, muội mau tới nếm thử.”
Nói xong với Hoa Manh, Oánh tần trực tiếp Khương Thiền ở một bên : “Đợi lát nữa ngươi kỹ những thức ăn Tịnh tần sẽ ăn.”
Nhìn Oánh tần không chút cố kỵ để Khương Thiền kiểm tra thức ăn, Hoa Manh cùng Uyển tần đều biết tính nàng chỉ vẫn chưa mở miệng ngăn cản.
Cũng chỉ những người có quan hệ tốt mới có thể tùy ý ra lời này.
Khương Thiền biết Oánh tần cùng Uyển tần quan hệ tốt, mà Uyển tần cùng nương nương nhà mình quan hệ cũng tốt, nên nàng thấy ba người đi về phía trước liền chạy nhanh lên tiếng : “Dạ.”
Oánh tần mang theo hai thị nữ tiến cung, Họa Ảnh am hiểu nữ hồng, mà Thừa Ảnh còn lại am hiểu thức ăn.
Hoa Manh vốn không ôm kỳ vọng quá lớn với đồ ăn Thừa Ảnh ra, chờ Khương Thiền kiểm tra xác nhận nàng đều có thể ăn, nàng vừa ăn một miếng liền không thể dừng lại.
“Điểm tâm vị sữa này ăn ngon thật đó, vốn tưởng rằng sẽ rất ngấy ái ngờ một chút cũng không.”
Hoa Manh vừa vừa gắp khối điểm tâm cuối bỏ vào miệng, nhai vài cái rồi nuốt xuống về phía Oánh tần : “Oánh tần tỷ tỷ, điểm tâm vị sữa này ngon quá, lát nữa ta có thể để cung nữ trong cung ta lại đây học không?”
“Được, dù sao cũng chỉ là vài loại điểm tâm.”
Nói rồi Oánh tần uống một ngụm trà sữa : “Thừa Ảnh cách một hai ngày đều điểm tâm này đó, nếu muội thích ăn về sau mỗi lần nhiều thêm một ít, đến lúc đó sẽ đem sang cho muội.”
Nói xong Oánh tần sửng sốt một lát: “Đương nhiên không phải ta không muốn để Thừa Ảnh dạy muội, mà điểm tâm này phải dùng đến sữa dê cùng sữa bò chỉ có ở thôn trang ta. Bọn họ đều là thông qua Ngự Thiện Phòng nơi đó đem sữa vào cung, dùng sữa dê hoặc sữa bò của kinh thành không ra cái này vị.”
Ngay khi Oánh tần dứt lời, Uyển tần ngay sau đó tiếp: “Oánh tần tỷ tỷ không có lừa muội, năm đầu tiên nàng vừa tới kinh thành liền không quen, sau vẫn là nhà nàng bố trí ở bắc thành một cái thôn trang, mang cỏ từ Ninh Châu đến nuôi gia súc. Năm thứ hai có thức ăn mới xem như sống lại.”
Hoa Manh vốn không hề tức giận với Oánh tần, khi Uyển tần mở miệng giải thích nàng càng sẽ không tức giận.
“Vậy phiền Oánh tần tỷ tỷ rồi.”
Nói xong Hoa Manh nghĩ đến bình rượu thuốc lúc nàng mới vừa học chế dược, Oánh tần : “Muội muội không có đồ ăn mới lạ cùng các tỷ tỷ chia sẻ, bất quá phía trước muội có bào chế mấy bình rượu thuốc, huống hiện giờ của muội không thể uống nên đành tặng cho hai vị tỷ tỷ.”
Hoa Manh nghĩ đến rượu thuốc cũng vì lúc trước ngẫu nhiên nghe Uyển tần qua, nàng thường xuyên bị Oánh tần lôi kéo cùng nhau uống rượu.
Oánh tần đích xác thích uống rượu, hơn nữa sau khi uống rượu còn có thói quen luyện đao.
Vừa nghe Hoa Manh tặng rượu thuốc, nàng đã vui mừng dù chưa biết hương vị thế nào.
Làm cầu nối giữa Oánh tần cùng Hoa Manh, Uyển tần thấy Oánh tần cùng Hoa Manh thân cận cũng thập phần vui vẻ.
Ba người , mãi cho đến Hoa Manh thấy buồn ngủ lúc này mới tản ra.
Chờ Hoa Manh trở lại hữu thiên điện Tước Linh Cung, còn chưa mở miệng Linh Thúy cùng Thu Điệp ở trong đã đi ra nghênh đón, trăm miệng một lời : “Chúc mừng chủ tử.”
Hai người cùng mở miệng, Hoa Manh chuẩn bị nhắm mắt ngủ lập tức theo bản năng trợn to.
Còn không đợi nàng mở miệng dò hỏi, Linh Thúy vẻ mặt đầy vui mừng tiếp tục :
“Vừa rồi chủ tử cùng Uyển tần nương nương đi Tam Thanh cung, tiểu Giang công công bên cạnh Hoàng Thượng tới truyền tin tức. Nói là Hoàng Thượng phê chuẩn cho phu nhân ngày mai mang theo vài vị thiếu phu nhân tiến cung thăm chủ tử.”
Bạn thấy sao?