Đứa Trẻ Sơ Sinh [...] – Chương 20

“Cậu cử đi du học, tiền học bổng của trường đều có đầy đủ, chúc mừng cậu nha.” Tôi với cậu ấy.

Cậu ấy nghe tôi xong thì bật lên và lâu lắm.

Sau đó cậu ấy đưa tay lên vén tóc.

“Vậy thì tôi có nên cảm ơn không?”

Khi cậu ấy đưa tay lên vén tóc, trên mặt lập tức dính đầy máu, là những vệt máu còn rất tươi.

Tôi nhíu mày kỹ mới phát hiện, trên đầu mười ngón tay toàn là những vệt máu loang lổ.

“Cậu sao thế? Ngón tay của cậu!!!”

Trương Đan lên tiếng khặc khặc, khổ não : “Bé cưng không có gì để ăn, không có sữa để uống, ngày nào cũng với tôi rằng nó đói, còn bên ngoài ăn không no.” Nói rồi cậu ấy nghiêng đầu ngẫm nghĩ một chút, “Tôi nghe người ta , sữa mẹ đều tiết ra từ m.á.u, cho nên ăn cái này cũng như nhau thôi nhỉ?”

Trương Đan giơ tay lên cho tôi xem, cậu ấy cử , tấm ảnh nhăn nhúm phía sau rơi xuống, đó là một tấm hình trắng đen, trong ảnh chính là người ba bị câm của cậu ấy!

Nhưng mà… Tại sao lại như thế?

Tôi vừa kinh ngạc vừa hoang mang Trương Đan.

“Chú… bị sao ?”

Đôi mắt cậu ấy đã gần như trắng hết rồi, cảm giác đó lạnh đến thấu xương, cậu ấy tôi chằm chặp và : “Làm sao là sao? Châu Tình, không biết sao? Ba tôi — đã c.h.ế.t rồi.”

“Sao lại thế?” Tôi muốn lùi lại, phát hiện cánh cửa đã bị đóng từ lúc nào không hay.

“Vào một hôm buổi tối đột nhiên có người đến xông vào nhà, bảo rằng tôi không phục cho nên kêu bè đến mê hoặc Lý Lực, khiến cho hắn bị dọa sợ c.h.ế.t khiếp, bọn họ tìm không người đó, cho nên mới đến hỏi xem có phải “phần thưởng” lần trước họ cho tôi chưa đủ. Bọn chúng đến đập hết cả căn nhà, cũng biết đấy, ở cái nơi như này, loại người nào cũng có, mọi người không muốn gặp rắc rối. Ba tôi không nghe họ gì, liền bắt đầu xảy ra xung đột với họ, đập thẳng đầu vào cửa, c.h.ế.t luôn rồi.”

Cậu ấy rồi đưa bàn tay loang lổ đầy máu lên bịt miệng, nước mắt lưng tròng: “Ba chảy nhiều máu lắm, mùi máu tanh bao phủ khắp căn phòng. Ha~ Tôi nghĩ đến trước khi c.h.ế.t, ông vẫn không hiểu rằng, tại sao lại có người đột nhiên đến để rối. Ông mãi mãi không thể hiểu, đứa con ngoan ngoãn của ông đã gặp phải những xui xẻo gì? Chắc là sẽ nguyện ý với ông mà đúng không? Người tốt nhất của tôi? Châu Tình…”

Khi cậu ấy vừa xong, mùi vị thum thủm quen thuộc đó đột nhiên bắt đầu xuất hiện.

Không phải mùi hôi ngột ngạt trong phòng, mà đó giống mùi ôi thiu giống như… Huệ Huệ.

Nhưng mà lần này, nó lại phát ra từ trên người của tôi.

Dưới chân có hơi lạnh ập tới, lan tỏa ra khắp phòng.

Tôi thấy những dấu chân nhỏ bé màu đen đang từ từ xuất hiện dưới chân tôi.

Tôi thấy gót chân tôi không chịu sự khống chế mà nâng lên, vùng ngực cũng ập đến cơn đau đớn kịch liệt, tôi muốn chuyện, tôi không thành tiếng.

Tôi chỉ nghe giọng ôn nhu của Trương Đan, cũng giống như lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt, cậu ấy dịu dàng :

“Chào cậu, mình là Trương Đan.”

Nhưng bây giờ, cậu ấy với tôi:

“Chào cậu, bây giờ thì đi c.h.ế.t đi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...