Đứa Trẻ Sơ Sinh [...] – Chương 19

Huệ Huệ không có chết.

Quỷ không tài nào trực tiếp người, nó chỉ có thể khiến cho người ta tự kết liễu bản thân.

Đợi đến khi tôi dẫn theo chủ nhiệm cùng dì quản ký túc xá mở cửa, Huệ Huệ đã hoàn toàn mất đi tri giác.

Trong phòng ngủ là một màn hỗn loạn, trên người, tay, mặt đều dính đầy máu.

Dưới gầm giường còn có vài con mèo đen đang run lẩy bẩy phía dưới.

Trên người Huệ Huệ có mùi hôi cùng với danh tiếng ngược đãi vật, giờ đây đã bị xem là người có lòng dạ độc ác nhất trong trường.

Cả người ta dường như bị dọa đến khờ luôn, cái gì cũng không chịu .

Bây giờ mọi người đã bắt đầu không hề kiêng dè gì mà nghị luận xôn xao, đa số đều thắc mắc có phải ta đã trêu phải những thứ dơ bẩn nên đã bị nghiệp quật rồi không?

Tôi thấy Chúc Đại Thông vội vàng chạy đến xem hình, ngược lại ông ta thở phào nhẹ nhõm.

Còn có thầy thể dục đứng ở sau lưng cũng đưa tay ôm lấy ngực.

Đột nhiên Huệ Huệ hét lên thất thanh thì bác sĩ bệnh viện tâm thần cũng đã đến, kéo ta nhét vào xe rồi đưa đi mất.

Chiều hôm đó, tôi đem theo đoạn ghi âm đi đến văn phòng hiệu trưởng.

Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ có ba điều thôi.

Danh sách tên cử đi du học vốn dĩ dành cho Huệ Huệ, tôi cầu họ chuyển sang tên Trương Đan.

Đồng thời, đuổi việc chủ nhiệm cùng với thầy giáo thể dục ghê tởm đó.

Thứ ba chính là chỗ trống còn lại trong danh sách du học.

Tôi từ tốn : “Tôi vì nhà trường gánh vác nhiều như thế, chỉ hy vọng có sự bồi thường thích đáng.”

Dù sao danh sách này bọn họ dùng theo cách hồ đồ như thế, chi bằng trao cho những người cần thiết như tôi để thế vào.

Xong xuôi hết mọi chuyện, tôi mới quay về tìm Trương Đan.

Trong ngôi nhà xập xệ ở góc thôn trong thành phố, ba của cậu ấy không có ở đây, trong nhà là một mớ hỗn độn, giống như vừa bị đập xong .

Cậu ấy vẫn còn ngồi trong góc, ôm một con búp bê dơ dáy.

Nhìn thấy tôi, cậu ấy liền lấy nước để tiếp đãi, tôi cố nhịn rồi uống một ngụm.

Nước này có vị lạ thế.

Sau lưng cậu ấy, trong ẩn hiện là những tấm ảnh ni lông nhàu nhĩ, còn có bộ quần áo bị xé nát, bộ đồ lót mới vẫn còn nằm lẫn bên trong.

Tôi bộ đồ lót, đó chính là món quà đầu tiên mà tôi dành tặng cho cậu ấy.

Sau khi vào phòng, tôi liền đem chuyện đã giải quyết xong xuôi tại trường cho cậu ấy nghe.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...