Tôi vay con gái năm trăm tệ, sau khi chuyển khoản con bé còn nhắn thêm một câu: “Vay thì phải trả đấy. Hi hi.” Tim tôi như bị ai đó khoét mất một miếng. Tôi bắt xe, đi suốt đêm đến thành phố của con gái. Trong căn nhà tôi mua cho nó, con bé đang vui vẻ quây quần bên gia đình chồng, vậy mà lại lạnh lùng hỏi tôi: “Sao mẹ lại đến đây?” Tôi cất tấm thẻ gửi tiền đền bù giải tỏa vào túi, thản nhiên nói: “Đến thăm con.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?