Đồng Nghiệp Miệng Đẹp [...] – Chương 4

 

4

 

Chị vừa vừa tôi:  

 

"Đến lúc đó, cháu tôi sẽ chăm sóc tốt, nuôi trắng trẻo mập mạp, chắc chắn sinh quý tử!"  

 

Chị chìm trong mộng tưởng hạnh phúc của mình, còn tôi thì không nhịn .  

 

Tôi lớn:  

 

"Chị Bành, không bàn cháu chị đẹp trai hay không, tôi học thạc sĩ, chắc không có gì để chuyện với ta đâu."  

 

"Với cả, tôi chưa có ý định đương, tôi thích ngắm trai đẹp, thích vui chơi, mà tôi còn chưa chơi đủ đâu!"  

 

Nói xong, tôi xoay người đi:  

 

"Chị Bành, tôi có việc phải đi trước, chị tự đi tàu điện ngầm nhé. Ngày mai cũng đừng chờ tôi!"  

 

—------

 

Sáng hôm sau, vừa bước vào công ty, tôi cảm giác ánh mắt mọi người mình có gì đó rất khác lạ.  

 

Họ lén lút, do dự, như muốn lại thôi.  

 

Thậm chí, mấy đồng nghiệp hơi bệ rạc còn nhướng mày, huýt sáo với tôi.  

 

Có gì đó sai sai, không khí không đúng!  

 

Tôi đặt túi xuống bàn việc, Lý Vân tôi một cái, rồi ghé lại gần.  

 

"Chị Bành sáng nay trong văn phòng rằng tối qua cậu đi bar, lượn lờ tìm đàn ông!"  

 

Miếng bánh bao tôi đang ăn suýt mắc nghẹn, tí nữa chết ngạt.  

 

Tôi theo phản xạ quay sang chị Bành. Chạm phải ánh mắt tôi, chị ấy lập tức quay mặt đi, trông đầy vẻ chột dạ.  

 

"Chị Bành!" Tôi lớn tiếng gọi.  

 

Nghe tiếng tôi, chị ấy đứng khựng lại, quay người đối diện với tôi:  

 

"Có chuyện gì thế, Tiểu Vi?"  

 

"Sáng nay chị gì về tôi trong công ty? Tôi muốn nghe thử!" Tôi giữ vẻ mặt bình thản, giọng điệu không rõ vui buồn.  

 

Chị Bành lúng túng vuốt tóc bên tai:  

 

"À... không có gì, chỉ là chuyện phiếm thôi mà!"  

 

"Chuyện phiếm hay là buôn chuyện về tôi?" Tôi lạnh chị.  

 

Chị Bành bắt đầu sốt ruột:  

 

"Đừng vu oan cho người tốt, tôi gì xấu về đâu!"  

 

Tôi chỉ vào góc tường có camera:  

"Văn phòng có camera giám sát đấy, nếu cần nhân chứng, đầy cả phòng!"  

 

Chị Bành cứng họng, sau cùng chuyển sang thái độ ngang:  

 

"Tôi xấu gì đâu, chẳng qua tự cậu thích ngắm trai đẹp, muốn chơi thoải mái trước khi tìm người tử tế mà cưới!"  

 

Còn thêm mắm dặm muối nữa chứ!  

 

"Chị Bành, cháu trai chị coi là người tử tế à?"  

 

Chị lườm tôi:  

"Sao lại không? Cháu tôi đẹp trai, bao nhiêu xếp hàng theo đuổi! Còn loại người như cậu, không xứng với nó đâu!"  

 

Tôi bật thành tiếng:  

 

"Chỉ riêng chuyện cháu chị cưới vợ, chị đã kể đến ba lần rồi. Người đàn ông cưới bốn lần, đúng là tôi không dám nhận!"  

 

Mọi người xung quanh bắt đầu rì rầm, che miệng trộm. Chị Bành quanh, thấy mọi người đều , liền quay sang tôi gào lên:  

 

"Ngày xưa đàn ông ba thê bốn thiếp thì sao! Cháu tôi ly hôn mấy lần, có gì mà ghê gớm!"  

 

Nghe , mọi người lại càng bàn tán xôn xao.  

 

Tôi lườm chị ấy một cái:  

 

"Đàn ông không biết giữ mình cũng chỉ như rau cải thối! Chị suy nghĩ phóng khoáng thế này, chắc Trần nhà chị vui lắm nhỉ!"  

 

"Tôi tốt bụng cho chị đi nhờ xe, chị lại muốn bán tôi cho một gã đàn ông cưới bốn lần!"  

 

"Tôi không đồng ý thì chị dựng chuyện về tôi."  

 

"Đúng là tối qua tôi ra ngoài chơi, thì sao nào? Tôi không đi à? Tôi còn độc thân, ngắm vài đẹp trai thì đã sao?"  

 

"Còn chị đấy, ngày nào chẳng pha cà phê cho giám đốc mới?"  

 

Nhắc đến chuyện này, chị Bành lập tức như gà chọi bị chọc giận:  

 

"Bạch Vi! Cô đừng có bậy!"   

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...