Đồng Nghiệp Hãm Lồng – Chương 1

Sau khi “ thân” kiêm đồng nghiệp thăng chức, việc đầu tiên ta chính là quay lại cắn tôi một cái..

 

Tất cả những phàn nàn của tôi trước đây về sếp và đồng nghiệp đều ta rêu rao khắp toàn bộ công ty.

Không những thế, ta còn bắt đầu “ vạch lá tìm sâu, bới lông tìm vết”, khấu trừ mọi khoản khiến lương của tôi 5000 tệ, không những không hưởng một xu mà còn bị âm 623 tệ phải nộp ngược lại công ty.

Quá đáng hơn,   ả còn câu kết với phòng tài vụ, cướp dự án, không chịu chi trả các khoản chi phí của phòng marketing.

Trà xanh vô liêm sỉ này vừa uống cốc trà sữa vị nho mà tôi mua vừa một cách tự hào:

"Trước đây tôi đã với rồi, không thích hợp với công việc này đâu. Với tư cách là một người , tôi thật lòng khuyên nên tự nguyện từ chức đi."

Tôi khẩy.

Quay đi và chuyển tiếp toàn bộ tin nhắn ta than phiền xấu đồng nghiệp lên nhóm chat chung.

 

Ai trong đời mà không đôi ba lần xấu lãnh đạo chứ? Làm người không muốn lại thích vượn phải không? Thế thì cùng nhau phát điên đi!!!!!

1Nhận phiếu lương, tôi còn đang nghĩ Nghiêm Phương Nghi đúng là người tốt đáng để kết giao.Không chỉ sau khi thăng chức gọi tôi đến văn phòng việc riêng, mà còn cho tôi xem trước phiếu lương.Có ai tốt như " thân" của tôi không?Tôi hớn hở mở phiếu lương ra.Giây tiếp theo, tôi ngây người.Chỉ thấy trên tờ phiếu lương dài và hẹp, chi chít toàn là bằng chứng tôi lười biếng trong giờ việc.【Đi trễ x3, -300.】【Vắng mặt x1, -390.】【Trong giờ việc mắng khách hàng, -500.】【Uống trà sữa trong giờ việc x18, -900.】【Đi vệ sinh quá 5 phút x6, -360.】【Làm hỏng tài sản công ty, -1600.】……Tổng cộng ghi lại sáu mươi chín lần, vô cùng nghiêm ngặt.Tính toán xong, lương tháng năm nghìn ba trăm tệ của tôi, ngược lại còn nợ công ty sáu trăm hai mươi ba tệ.Nghiêm Phương Nghi đưa tới một mã QR.Ngắn gọn súc tích: "Trả tiền đi."Tôi không thể tin vào mắt ta."Phương Nghi, cậu à?"Hôm nay đâu phải Cá tháng Tư, đừng có trêu tôi."Nghiêm Phương Nghi nghe , bực bội lườm tôi một cái."Tôi trêu cậu gì?"Bây giờ tôi là trợ lý chủ quản có văn phòng riêng, thời gian quý giá lắm đấy, biết không?"Đừng nhảm nữa, mau chuyển tiền đi."Thấy tôi không gì.Cô ta lại hỏi: "Hay là, cậu có ý kiến gì về khoản tiền này?"Tôi đương nhiên là có nhiều ý kiến.Tính tôi xưa nay thẳng thắn, không phục là tới, không ngại hỏi cho ra lẽ.Lần này phải cho ra nhẽ, xem xem rốt cuộc là cái thứ công việc mạ vàng gì, mà còn cần tôi phải đổ tiền vào trâu ngựa."Tại sao uống trà sữa lại trừ tôi 900 tệ? Những người khác trong văn phòng không phải đều uống trà sữa đồ uống sao, tại sao không trừ tiền họ?"Còn về việc đi trễ ba lần, chẳng phải đều là do chúng ta canh giờ đến công ty, lần nào tôi cũng nhường cậu chấm công trước, mới dẫn đến việc tôi bị trễ một giây sao?"Còn về việc mắng khách hàng, chẳng phải cậu tên đó cứ chằm chằm vào cậu, rất kinh tởm, tôi mới giúp cậu đòi lại công bằng sao? Nếu tôi bị tính là mắng khách hàng, cậu xấu khách hàng có cần trừ tiền không?"Còn hỏng tài sản công ty nữa, Phương Nghi, có phải cậu quên rồi không, là cậu máy in của công ty hình như hơi kẹt giấy, tôi đến xem thì nó đã hỏng rồi, sao lại tính lên đầu tôi?!"Tôi thật sự không hiểu nổi.Cho đến hôm qua, " thân" vẫn còn vui vẻ, cùng tôi ăn cơm, tan , sao đột nhiên lại như biến thành một người khác .Hình như tôi đâu có đắc tội gì với ta?Nghiêm Phương Nghi liếc tôi một cái."Thứ nhất, người ta uống đồ uống đều im lặng, đâu có như cậu, phát ra tiếng sột soạt kỳ quái, ảnh hưởng đến người khác việc."Còn về việc chấm công và khách hàng, không phải cậu chủ muốn giúp tôi sao? Tôi đâu có cầu xin cậu, sao có thể trách tôi . Mọi người đều là người trưởng thành, chẳng lẽ cậu còn muốn lấy ân báo oán?"Còn cái máy in kia, lúc tôi dùng rõ ràng chỉ bị kẹt giấy, cậu đến sửa một hồi liền hỏng, không phải cậu hỏng thì là ai?"Nói xong, ta uống một ngụm trà sữa kem cheese nho trên bàn.Đó thậm chí còn là ly trà sữa tôi đặc biệt gọi để chúc mừng ta thăng chức.Cô ta uống một cách thản nhiên, nhàn nhạt :"Tinh Kiều, thật với cậu."Theo như tôi hiểu cậu, cậu không thích hợp với công việc này, nể bè, cậu tự xin nghỉ việc đi."Cậu cũng không muốn những lời cậu từng xấu bị đồng nghiệp khác biết, đúng không?"2Cô ta tiếp:"Ví dụ như mấy lần cậu đi trễ, dù là vì nhường tôi chấm công trước, mới trễ giờ."Nhưng cậu có từng tự kiểm điểm bản thân chưa, đã biết sẽ có đồng nghiệp tập trung xếp hàng chấm công, sao cậu không đi sớm hơn một chút, cứ phải canh giờ đi gì? Đây chẳng phải là do tư tưởng của cậu có vấn đề sao?"Còn chuyện mắng khách hàng, đúng , tôi có xấu khách hàng."Nhưng lùi một vạn bước mà , tôi không trước mặt họ, không ảnh hưởng cho họ, còn cậu không thèm quan tâm mà xông tới chất vấn, để mặt mũi công ty vào đâu? Cậu có nghĩ đến việc của cậu sẽ ảnh hưởng gì đến công việc của chúng ta không?"Tôi vẫn câu đó, Tinh Kiều, tính cách cậu quá nóng nảy, không phù hợp với tiêu chuẩn tuyển chọn nhân tài của công ty chúng ta."Trước khi mọi chuyện trở nên ầm ĩ, cậu nên nghỉ việc sớm đi."Có một khoảnh khắc, tôi nghi ngờ mình nghe nhầm.Tôi và Nghiêm Phương Nghi là thực tập sinh cùng đợt vào công ty, cùng nhau vượt qua giai đoạn thử việc để chuyển thành nhân viên chính thức, trong thời gian đó quan hệ luôn rất tốt.Khi lương thực tập chỉ có hai ba nghìn, chúng tôi còn từng ở chung với nhau.Chúng tôi sẽ mua cơm trưa, mua trà sữa cho nhau, còn cùng nhau "vặt lông" phòng trà nước của công ty.Một năm qua, tôi luôn coi ta là chỗ dựa tinh thần khi đi , có chuyện gì cũng thích tâm sự với ta.Thỉnh thoảng ta xin nghỉ không đi , tôi còn cảm thấy không quen, cả ngày chẳng có tinh thần việc.Nhưng không ngờ, những lời tâm sự đó lại trở thành con d.a.o đ.â.m ngược lại tôi.Trở thành lý do tôi "không thích hợp" với công việc này.Đến nước này, tôi có ngốc đến đâu cũng biết, mình bị Nghiêm Phương Nghi nhắm vào. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...