Đối Tượng Công Lược [...] – Chương 11

Bầu không khí trong hang rơi vào sự im lặng chết chóc đến khó xử.

Ta như không có ai bên cạnh mà hơ lửa, tùy ý hỏi:

"Sao không chuyện nữa rồi?"

Hà Khinh Ý khẽ : "Chúng ta đã chuyện đủ rồi, là Lâm nương đến muộn."

Ta chậm rãi "ồ" một tiếng.

"Không sao, đến sớm không bằng đến đúng lúc."

Sắc mặt Tạ Trạc thoáng tái nhợt.

Từ khi ta ngồi xuống, hắn không thêm một lời nào.

Ta dời mắt, A Lăng.

"Ấm hơn chưa? Mưa tạnh rồi, chúng ta đi thôi."

A Lăng quanh những người trong hang , gật đầu.

"Chậm đã!"

Tạ Trạc chằm chằm vào A Lăng đang ta nắm tay.

"Vị công tử này là?"

"Tạ Trạc."

Ta mỉm : "Việc này không liên quan đến ngươi."

Tạ Trạc cau mày: "Lâm Y, ta đã bao nhiêu lần rồi, đừng tiếp với những người lai lịch bất minh—"

Ta ngắt lời hắn:

"Tạ đại công tử, ngươi nghĩ ngươi là ai, dựa vào cái gì mà quản ta?"

Khi câu này, trong lòng cảm thấy nghẹn ngào.

Có lẽ là phản ứng sinh lý vô thức của nguyên chủ.

Xem ra nguyên chủ rất thích vị trúc mã ca ca này.

Đáng tiếc.

Ta lơ đãng nghĩ, đột nhiên cảm thấy buồn ngủ.

"Đi thôi, A Lăng."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...