Tạ Chấp chơi game với tôi một tiếng rưỡi, sau đó kéo tôi vào phòng việc.
Tôi đọc sách, còn xử lý công việc.
Anh đã bắt đầu việc ở công ty nhà tôi từ thời đại học, còn tôi thì bà chủ chỉ biết tận hưởng, vui vẻ mỗi ngày.
Đọc sách chán rồi, tôi quay về phòng ngủ một giấc.
Khi tôi tỉnh dậy đã hơn tám giờ tối.
Tự dưng tôi nhớ lại người phụ nữ mình gặp lúc sáng, cảm thấy bà ấy trông rất quen.
Đã gặp họ ở đâu nhỉ?
Tôi cố moi móc trí nhớ, cuối cùng tìm thấy hình ảnh người phụ nữ ấy trong một tấm ảnh trên mạng xã hội.
Tôi: ?!!
Hóa ra bà ấy chính là Tạ Tổng trong lời đồn!
Hồi đó nghe về những thành tích của bà ấy, tôi đã vô cùng ngưỡng mộ.
Năm xưa, khi nhà họ Tạ gặp khủng hoảng, bà ấy một mình chống đỡ cả gia tộc, dùng thủ đoạn quyết liệt để giải quyết những tranh chấp nội bộ, đưa nhà họ Tạ lên một tầm cao mới.
Bà ấy còn gọi là Trưởng Công Chúa của giới thượng lưu ở kinh thành.
Là kiểu người có quyền lực thực sự!
Nếu Tạ Chấp là con trai bà ấy…
Vậy chẳng phải sẽ một bước lên trời, trở nên lợi hơn cả tôi sao!
Nhưng tôi ngày nào cũng bắt nạt .
Hồi nhỏ thì chỉ huy cái này cái nọ, lớn lên thì thấy đẹp trai nên kéo lên giường.
Quà sinh nhật mười tám tuổi của tôi chính là .
Anh bị đóng gói và đưa vào phòng tôi.
Khi đó khàn giọng gọi tôi: "Thư Thư, em muốn gì?"
Tôi chống nạnh: "Đương nhiên là chuyện xấu rồi!"
Tôi vừa mở quà vừa khóc.
Anh dỗ tôi cả đêm mới tôi nín.
Bắt nạt rồi còn bắt dỗ mình, tôi thật quá đáng mà.
Quá đáng hơn nữa là có lần Tạ Chấp không thích dùng biện pháp tránh thai, sau đó đi hẳn một cuộc phẫu thuật thắt ống dẫn tinh!
Tôi giật mình, biết bao đàn ông coi đó là nỗi nhục.
Liệu có trả thù tôi không?
Bạn thấy sao?