Buổi chiều, cả tôi và Tạ Chấp đều không có tiết học.
Tôi bám lấy , đòi về nhà chơi game cùng.
"Trong công ty có việc, chỉ có thể chơi với em một tiếng thôi."
Tôi nũng: "Hai tiếng đi mà!"
"Một tiếng."
"Một tiếng rưỡi!"
"Được, một tiếng rưỡi, không hơn nữa đâu."
Tôi kiễng chân hôn lên má : " Tạ Chấp, tốt nhất luôn."
Nếu không phải vì bận rộn giải quyết công việc của công ty nhà tôi, tôi đã ra lệnh bắt chơi với tôi rồi.
Ba tôi tôi không có đầu óc kinh doanh, giao công ty vào tay tôi chắc chưa đầy hai ngày sẽ sản, nên giao cho Tạ Chấp quản lý thay.
Đợi tôi tốt nghiệp, sẽ kết hôn và rể nhà tôi!
Tôi nghĩ xem lát nữa chơi trò gì, vừa nghĩ vừa nhảy chân sáo rời khỏi trường.
Vừa ra đến cổng trường, có người chặn đường.
Chính xác thì người bị chặn không phải là tôi, mà là Tạ Chấp.
Một đôi vợ chồng trông có vẻ khá sang trọng đi cùng một chàng trai gầy gò, trông cũng ngang tuổi chúng tôi.
Người phụ nữ vừa thấy Tạ Chấp đã đỏ hoe mắt.
"Tiểu Chấp…"
Tôi ngẩn ra: "Bà ấy là ai ?"
Người phụ nữ lúc này mới ý đến tôi.
Bà lau nước mắt: "Đây là của Tiểu Chấp sao? Dì là mẹ của Tiểu Chấp."
Mẹ của Tạ Chấp?
Tạ Chấp là trẻ mồ côi mà.
Khi tôi nhặt ấy, bố mẹ đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Lúc ấy, siết chặt nắm tay, cố nén nước mắt, trông rất đáng thương.
Chàng trai kia tiến lên nửa bước, lịch sự chào một tiếng: "Anh."
Tạ Chấp lạnh nhạt: "Kết quả xét nghiệm ADN đến tối mới có, xin lỗi, tôi và vị hôn thê của tôi còn có việc, không tiếp các người ."
Thì ra lúc trước không để ý đến tôi là đi xét nghiệm ADN sao?
Tạ Chấp kéo tôi lên xe, tôi quay đầu lại, thấy đôi mắt người phụ nữ càng đỏ hơn lúc nãy.
Tôi suy nghĩ: "Anh trông cũng khá giống họ mà."
Đặc biệt là đôi mắt.
Tạ Chấp cài dây an toàn cho tôi: "Vậy à?"
Tôi gật đầu: "Ừ."
Có lẽ đôi vợ chồng đó không dối.
"Vậy em có thích họ không?"
Hả?
Liên quan gì đến tôi chứ?
Bạn thấy sao?