Đối Tượng Bắt Nạt [...] – Chương 3

Giáo viên đang say sưa giảng bài trên bục, tôi lén lút xoa bụng.

Sáng nay không đủ thời gian…

Bạn cùng bàn nghiêng người hỏi nhỏ: "Lương Ánh Thư, cậu đau bụng à?"

Tai tôi hơi nóng lên, dối: "Sáng nay ăn no quá thôi, không sao cả."

Cô ấy đồng cảm: "Đúng , trong ba bữa thì mình thích nhất là bữa sáng, thường ăn rất nhiều nên cũng hay bị no quá."

Không phải lỗi tại bữa sáng đâu…

Tôi tập trung nghe giảng.

Cũng may hôm nay là thứ Sáu, buổi sáng chỉ có một tiết.

Tôi cắn nắp bút nghe bài, hết tiết thì rời khỏi lớp.

Trên đường, lúc đang kéo váy dài đi đến nhà vệ sinh, tôi nghe ai đó nhắc đến "giả thiên kim" với "giả thiếu gia".

Tôi bĩu môi, lại là mấy người xem tiểu thuyết nhiều quá.

Sao hôm nay Tạ Chấp vẫn chưa đến tìm tôi, đã hết tiết mười phút rồi!

Tôi tức giận mở khung chat với .

[Cún con sao còn chưa đến đón chủ nhân!]

Tôi đợi một phút, lại không trả lời!!

Tôi càng tức hơn, gửi tối hậu thư.

[Nếu còn không trả lời thì tối nay ngủ dưới đất!]

Tạ Chấp cuối cùng cũng trả lời tôi.

Nhưng tin nhắn của tôi càng giận.

[Thư Thư, tạm thời có việc, em tự đi ăn trưa nhé, đừng ăn cay quá, dạo này em hơi nóng trong.]

Làm chuyện xấu với tôi xong, lại không đi ăn trưa với tôi!!

[Đồ đàn ông tệ bạc, tôi không thèm để ý đến nữa!]

Tôi gõ xong một hơi, chặn rồi xóa khỏi danh sách liên lạc.

Nhìn trang WeChat trống rỗng, tôi càng càng thấy tủi thân.

Sao có thể không quan tâm đến tôi chứ.

Đồ tồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...