Lại một lần nữa bắt nạt xong Tạ Chấp.
Anh ấy khàn giọng : "Bảo bối..."
Tôi uể oải đá một cái: "Cút đi. Còn nữa, phải gọi tôi là Đại tiểu thư!"
Đuôi mắt hơi phiếm hồng, khẽ gọi tôi: "Đại tiểu thư."
Tôi từ chối: "Không ! Tôi muốn ngủ!"
"Xin em."
Tôi nhắm mắt: "Không, không, tôi buồn ngủ, tôi muốn ngủ."
Anh thở dài thỏa hiệp, từ từ ôm lấy tôi.
"Được rồi, bảo bối ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Giọng của Tạ Chấp rất dễ nghe.
Anh hạ giọng, từ tốn bên tai tôi, mang theo chút khàn khàn, quyến rũ đến khó cưỡng.
Đặc biệt là khi gọi tôi là "đại tiểu thư", đôi khi tôi sẽ bị dỗ đến mụ mị, cái gì cũng đồng ý.
Có lần tôi còn bị "phạm thượng"!
Sau lần đó, tôi quyết tâm sửa sai, quyết định sau này bất kể ra bộ đáng thương thế nào, dụ dỗ tôi ra sao, tôi cũng không đồng ý với .
Mặc dù hôm nay trông rất đáng thương, tôi sẽ không thỏa hiệp!
Tôi là Đại tiểu thư cơ mà!
Bạn thấy sao?