Đời Này Tôi Không [...] – Chương 3

7

Tôi dừng tay ngừng tác, đứng dậy về phía hắn.

“Làm cái gì.”

Cố Cảnh Hoài ở bàn trang điểm tìm nửa ngày cũng không thấy, chỉ có thể tôi giải thích :

“Vãn Thanh không phải mới về nước sao? Cô ấy muốn tham gia mở show thời trang, vừa rồi ấy gọi điện thoại cho , nhà đầu tư phía sau ấy đột nhiên rút vốn ".

“Nhưng thiếp mời tham gia show đều đã phát đi , nhu cầu cấp bách cần tài chính để xoay vòng. Em đem thẻ ngân hàng mượn dùng trước một chút "

Tôi tức giận bật : “ Chuyện riêng tư của Lâm Vãn Thanh, liên quan gì đến ?”

“Còn nữa, giúp ta là chuyện của , vì cái gì còn tìm tôi lấy tiền, kết qua thanh danh, lợi ích tốt đều là của , tiền của tôi mất đều không trở lại ".

Cố Cảnh Hoài nhíu mày, thần sắc có chút không vui.

“Bắc Bắc, sao em có thể như ? Chúng ta hiện tại là vợ chồng, đây cũng là tài sản của ".

“Anh dùng một chút thì có sao ?”

Lòng tôi cả kinh, đột nhiên nghĩ tới Cố Cảnh Hoài cùng Lâm Vãn Thanh hứa hẹn chuyện kia.

Hắn lúc trước muốn cưới tôi, đến tột cùng thật sự chẳng hề thích tôi, chẳng qua trúng số tiền của tôi.

Kiếp trước Cố Cảnh Hoài sau lưng tôi âm thầm giúp Lâm Vãn Thanh chen chân vào vòng trong trở thành nhà đầu tư lớn nhất.

Số tiền bỏ ra không ít.

Nhưng hắn vẫn kiên trì như cũ lừa gạt tôi, thẳng đến lúc tôi sắp chết hắn mới rõ chân tướng.

Mà tôi không để di chúc, tất cả tài sản dưới tên tôi đều cố định để lại cho Cố Cảnh Hoài.

Nghĩ lại cảnh tượng kiếp trước, tôi mới nhận ra chính mình ngu xuẩn đến mức nào.

Bị Cố Cảnh Hoài cũng Lâm Vãn Thanh xoay vòng trong lòng bàn tay vật trang trí.

Tôi hít sâu một hơi, lạnh lùng Cố Cảnh Hoài :

“Tôi không có tiền.”

Cố Cảnh Hoài nhíu mày: “Không có tiền? Như thế nào lại không có tiền. Của hồi môn của em không phải có mấy chục vạn sao? Còn có ngày hôm qua hôn lễ những cái tiền biếu đó cũng phải hơn một trăm vạn .”

“Bắc Bắc, Vãn Thanh tốt xấu cũng là bè cũ, em hà tất phải như .”

Tôi nhạo: “Bạn bè ? Tôi cùng ta quan hệ chỉ sợ còn không bằng cùng ta thân thiết ".

Cố Cảnh Hoài sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia hoảng loạn, sau đó nhanh chóng che giấu:

“Em đang cái gì , Bắc Bắc.”

Tôi cúi người, đem vali hành lí đã thu thập kéo lên.

“Tôi , tối hôm qua cùng ly hôn là sự thật ".

“Tôi đã hẹn lịch ,Cục Dân Chính sáng thứ sáu tuần sau chín giờ, đừng đến trễ ".

Cố Cảnh Hoài bây giờ mới phản ứng lại, đồ dùng của tôi trong phòng đều không còn.

Hắn khẩn trương bắt lấy cánh tay tôi ngăn lại.

“Thẩm Bắc Nguyệt, em thật sự muốn ly hôn sao?”

Tôi nhướng mày hắn, lập lại lần nữa :

“Thứ sáu tuần sau buổi sáng chín giờ, Cục Dân Chính .”

8

Tôi mới ra khỏi Cố gia không bao lâu, mẹ Cố Cảnh Hoài liền gọi tới.

Bà từ Cố Cảnh Hoài biết tin tức, thay đổi thái độ hoàn toàn, ở trong điện thoại đối với tôi một mực cung cung kính kính, không ngừng hướng tôi xin lỗi, khuyên bảo .

Nhưng tôi lại nghe ra không ít lời oán trách ẩm ý.

Oán trách tôi không chỗ Cố gia bọn họ chút mặt mũi nào, oán trách tôi không hiểu chuyện.

Tôi lười phản bác, trực tiếp ngắt điện thoại đem số kéo vào danh sách đen.

Tôi về nhà Cha mẹ ra quyết định của mình.

Hai người tuy rằng để ý thể diện, càng vui mừng nhiều hơn vì tôi quay đầu kịp thời .

Để ý thể diện?

Thể diện đều là dựa vào chính mình mang đến.

Xong việc, tôi cùng thân Hứa Nhiên đang ở nước ngoài chuyện suốt đêm.

Tôi tính toán một lần nửa, quyết định tổ chức một show thời trang cá nhân.

Lục Nam Thần mất đi một cơ hội kiếm tiền, tôi tự nhiên muốn giúp lấy lại.

Hơn nữa tôi có niềm tin, tôi so với Lâm Vãn Thanh khiến có thể kiếm càng nhiều tiền hơn.

Lúc trước Lâm Vãn Thanh vẫn luôn bị tôi đè đầu, đấu không lạl liền chạy ra nước ngoài, mượn danh trở về liền thành nhà thiết kế thiên tài.

Kiếp trước nếu không phải tôi bởi vì Cố Cảnh Hoài từ bỏ sự nghiệp, chuyên tâm ở nhà nội trợ.

Danh hiệu thiên tài này sợ không đến lượt ta .

Hứa Nhân biết chuyện, trong đêm liền từ nước ngoài trở về, cùng tôi thiết kế show thời trang.

Cũng may tôi sống lại đúng lúc mọi chuyện mới bắt đầu.

Lúc này vẫn còn kịp, tôi vẫn còn sự nghiệp của mình, không hoàn toàn từ bỏ vì Cố Cảnh Hoài .

Hơn nữa kiếp trước thời điểm này tôi vốn dĩ muốn tổ chức một show thời trang .

Nhưng chỉ vì một câu của Cố Cảnh Hoài tôi liền từ bỏ , chuyên tâm ở nhà nội trợ.

Tôi ở trong nhà tìm lại bản phác thảo thiết kế trước kia, cùng Hứa Nhân việc.

Mỗi ngày đều vội đến khi trời tối sầm.

Cố Cảnh Hoài không biết từ đâu biết , trực tiếp đến phòng việc tìm tôi.

Hắn lạnh mặt, xách theo ô che mưa phong trần mệt mỏi mà tới.

Nước mưa tí tách rơi xuống sàn nhà trắng tinh không chút tì vết, tôi theo bản năng mà nhíu mi.

Tôi có thói quen ở sạch, chuyện này Cố Cảnh Hoài cũng biết .

Nhưng hắn hiện tại hoàn toàn không để ý, chỉ dùng ngữ khí lạnh lùng hỏi tôi :

“Em có phải cùng Lục Nam Thần có quen biết? ".

9

Khó trách Cố Cảnh Hoài ngay cả che giấu cũng không thèm, nóng lòng đến tìm tôi chất vấn.

Tôi cũng không giấu giếm, gật đầu thừa nhận.

“Quen biết, sao ?”

Cố Cảnh Hoài có chút nóng nảy :“Làm sao ? Em không biết Lục Nam Thần là nhà đầu tư phía sau Thanh Thanh sao ?".

“Có phải em ở trước mặt Lục Nam Thần gì đó, khiến hắn rút vốn đúng hay không?”

Tôi nhướng mày, hỏi: “Anh có bằng chứng không ?”

“Em !”

Cố Cảnh Hoài bình tĩnh, ngữ khí tự nhiên mềm xuống :

“Bắc Bắc, chúng ta chẳng phải chỉ đang giận dỗi thôi sao? Em cũng là người trưởng thành rồi, hẳn là biết show thời trang này đối với Thanh Thanh quan trọng bao nhiêu...."

Tôi lạnh nhạt ngắt lời Cố Cảnh Hoài.

“Tôi không biết.”

“Còn có, Cố Cảnh Hoài, cũng không có tư cách gì tới chất vấn tôi, vẫn là câu cũ tôi và không còn bất cứ quan hệ gì nữa ".

"Nếu thật sự quan tâm ta , tôi kiến nghị nhanh chóng cùng tôi ly hôn, đến lúc ấy quan tâm ta thế nào cũng không ai dị nghị ".

Tôi đứng dậy trực tiếp đem hắn đuổi ra ngoài, cầm cây lau nhà đem chỗ Cố Cảnh Hoài vừa đi qua lau đi lau lại vài lần.

Lại lấy ra nước hoa ở chỗ hắn vừa rồi trạm qua xịt vài lần mới thôi.

Cùng hắn ở chung trong một bầu không khí thôi cũng khiến tôi cảm thấy ghê tởm.

Sau khi đuổi Cố Cảnh Hoài đi, hắn thường xuyên nhắn tin cho tôi vừa mềm vừa cứng lừa gạt tôi bỏ tiền đầu tư cho show thời trang của Lâm Vãn Thanh.

Tôi đơn giản đem hai tấm thiệp mời show thời trang gửi đi hai chiếc.

Một cái cho hắn, còn lại của Lâm Vãn Thanh.

Cố Cảnh Hoài cuối cùng an tĩnh.

Trước ngày đi Cục Dân Chính một ngày, Cố Cảnh Hoài gọi điện cho tôi, muốn cùng tôi bàn bạc một chút về việc ly hôn.

Tôi đồng ý, đến quán cà phê lại thấy cả Lâm Vãn Thanh cùng Lâm Cảnh đều có mặt.

Lâm Vãn Thanh khóc lóc như mưa, chất vấn tôi tại sao muốn nhắm vào ta.

“Bắc Nguyệt, Chúng ta tốt xấu cũng có quen biết vì sao lại có ý khó tôi. Cô có cuộc sống hạnh phúc vì cái gì còn muốn cùng tôi đối đầu? Cô cùng Lục Nam Thần rốt cuộc có quan hệ gì ".

Tôi nhạo, hỏi ngược lại: “Lục Nam Thần. Nam Thần Bắc Nguyệt, cảm thấy chúng tôi là quan hệ gì ?”

Kỳ thật tên của tôi cùng Lục Nam Thần là do trước kia quan hệ hai gia đình vẫn luôn tốt, mẹ tôi cùng Lục Phu nhân là thần nhiều năm.

Hai người lại mang thai cùng lúc, liền lấy cho chúng tôi hai cái tên như .

Bất quá hiện tại nghe tới, liền rất giống tên lữ . ( Tên cặp đôi - Ny á )

Lâm Vãn Thanh cùng Cố Cảnh Hoài đều sửng sốt, Cố Cảnh Hoài không nhịn lôi kéo tay tôi chất vấn : “Em cùng Lục Nam Thần từng đương? Vì sao trước kia không nghe em nhắc đến ".

Tôi lạnh lùng liếc Cố Cảnh Hoài, .

“Vậy đã khi nào với tôi? "

Kiếp trước thẳng đến lúc sắp chết, tôi mới biết Lâm Vãn Thanh là mối đầu của Cố Cảnh Hoài.

Thời điểm đại học hai người bọn họ chưa từng nhắc đến.

Bất quá tôi không phải bọn họ, tôi cũng không tính toán giấu giếm.

Trực tiếp thẳng thắn :

“Tôi cùng Lục Nam Thần là thanh mai trúc mã, nhắc đến tôi cũng coi là mối đầu - bạch nguyệt quang của ấy ".

“Giữa bạch nguyệt quang và một người phụ nữ mang theo đứa con cầu xin đầu tư nghĩ ấy sẽ chọn ai ”

“Cố Cảnh Hoài, cũng là nam nhân, đương nhiên cũng hiểu tầm quan trọng của mối đầu- bạch nguyệt quang có lực sát thương như thế nào đúng không”

Tôi châm chọc , không sai trên mặt Cố Cảnh Hoài hiện lên sự quẫn bách.

Cố Cảnh Hoài nhấp môi, yên lặng cúi đầu trầm mặc không .

Lâm Vãn Thanh có chút nóng giận, dùng bả vai đẩy đẩy Cố Cảnh Hoài.

Cố Cảnh Hoài nhận tín hiệu, lại ngẩng đầu lên giáo dục tôi:

“Bắc Bắc, là em cùng Vãn Thanh cùng lúc mở một show thời trang, mọi chuyện đều có thứ tự trước sau đúng không? Em đi với Lục Nam Thần một tiếng, để hắn tiếp tục đầu tư cho Vãn Thanh đi.”

“Nhà em thực lực hùng hậu, thiếu hắn ta em cũng có thể tự mình đầu tư.”

“Hơn nữa, lúc trước không phải đã , sau khi kết hôn em ở nhà lo việc nội trợ còn ra ngoài kiếm tiền hay sao, em sao đột nhiên lại muốn phát triển bản thân".

Tôi : “ Chúng ta không phải sắp ly hôn rồi sao ?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...