Đợi Đến Ngày Em [...] – Chương 1

1.

Tôi vừa về nước nhận chức tại học viên tâm lí thành phố F, tốt Chu Phỉ hay giúp đỡ nhau lúc du học tìm đến tận nhà, năn nỉ tôi chuyên gia tâm lí, tham gia chương trình đương do cậu ấy đạo diễn.

Lúc trước học một nửa cậu ấy đã quyết định về nước việc, hai năm không gặp, cậu ấy hôm nay đã thành đạo diễn của chương trình có chút danh tiếng trong nước.

Chu Phỉ vừa vừa xoa xin tôi đến cả nửa ngày, tôi vẫn không đồng ý.

Chương trình giải trí, giới giải trí… Tôi thật sự không muốn có một chút Điểu hệ nào với người kia nữa.

“Cô giáo Tưởng, tiên nữ Tưởng, cầu xin cậu, mình thật sự không tìm người trong thời gian ngắn như .”

“Mình còn chưa viết xong sổ quỹ của mình đâu…”

“Chương trình của mình thừa tiền, mình cộng thêm tiền cho cậu?”

“Chuyện này căn bản không phải là chuyện liên Điểu đến tiền bạc.”

“40 vạn.”

“Gửi mình hợp đồng.”

Được rồi, không ai có thể cao hơn tiền , bây giờ tôi vẫn chưa lấy tiền trợ cấp, nghèo đến mức một quy phật hai thăng thiên rồi.

Sau khi liên tục xác nhận danh sách khách mời với Chu Phỉ, tôi vung tay lên kí hợp đồng 8 tập.

Nhưng lúc Chu Phỉ hì hì lấy hợp đồng lại, tôi lại có ảo giác như mình vừa kí khế ước bán thân.

“Từ từ, không , Chu lột dạ, lấy hợp đồng ra đây mình xem lại.”

“Cậu thế này mình có thể lừa sao? Giáo sư tâm lí 985 tham gia chương trình cảm, cậu nhận tiền, mình lấy độ hot, đôi bên đều có lợi.”

“Nếu là phó thì sẽ thăng chức, nếu là thực tập thì lên chính thức.”

“Cô Tương, không khác là bao đâu.”

Ký xong hợp đồng, tôi ra khỏi quán cà phê, một tia nắng xuyên qua tán cây chiếu lên khuôn mặt tôi, tấm biển quảng cáo lớn ở cửa hàng đối diện có một người rất chói mắt, cho dù chỉ là một bóng hình mờ ảo tôi cũng có thể nhận ra, là Giang Tầm.

Rung và triền miên dường như mới xảy ra ngày hôm qua, người cũ trong trí nhớ đã lao vụt đi như cơn gió lướt qua trong sân trường, thiếu niên đó đã không còn ở đây.

Giang Tầm, ra mắt với tư cách ca sĩ, album không quảng bá rầm rộ lại ngoài ý muốn càn quét hết chín hạng mục giải thưởng, quét sạch giới âm nhạc Trung Quốc.

Lúc đang đứng ở đỉnh cao, dựa vào bề ngoài như có chuyện xưa khó , chuyển mình từ ca sĩ nổi tiếng sang diễn viên thực lực, cuối năm ngoái vừa nhận giải thưởng ảnh đế.

Tôi với bản thân, Tưởng Kiều Kiều, bây giờ hai người đã không còn là người cùng một thế giới nữa rồi.

Cũng tốt, tôi như trút gánh nặng.

Dù sao sau khi về nước, người tôi không muốn gặp nhất chính là Giang Tầm.

2.

Tác dụng của chuyên gia tâm lý chính là sau khi Điểu sát hết đoạn cut trong chương trình cảm, bắt đầu đánh giá hình thức ở chung và tiến triển Điểu hệ của các cặp đôi tham gia cùng với khách mời.

Tiếp theo đó là cho mọi người một số giải thích chuyên nghiệp với hành thân mật của họ trong cuộc sống thường ngày.

Việc tốt, kiếm nhiều, nhận tiền nhanh.

Tập đầu tiên quay xong, tôi ôm lấy cổ Chu Phỉ: “Sau này có việc như thế nữa thì cứ tìm chị nha cưng.”

“Chị, chị mãi là chị của em, cậu thấy hotsearch chưa, chương trình này của mình hot rồi đấy cậu biết không?”

“Mình đâu có thời gian xem, cho cậu xong lại về trường công đây.”

Chu Phỉ đưa di đến trước mặt tôi.

# Trái tim rung ngọt ngào

#Cp Đào Nhiên của Trái tim rung

#Điểu hệ thân mật và sự tự xây dựng của Trái tim rung

“Cô Tưởng, cậu cũng lên hotsearch rồi, kết thúc chương trình đây sẽ mời cưng ăn một bữa ngon.”

“Kéo cho cậu nhiều độ hot như còn kết thúc sao?”

Tôi trêu chọc với Chu Phỉ, suy nghĩ đã bay xa.

Giang Tầm sẽ thấy sao?

Có lẽ sẽ không, mới nhận ảnh đế, chắc sẽ bận quay quảng cáo và phim.

Nhưng có thấy hay không cũng không liên Điểu, dù sao tôi và đã sớm không còn liên Điểu đến nhau nữa.

Tập thứ hai của chương trình đúng hẹn mà đến, tôi thay váy chương trình chuẩn bị, ngồi trong phòng trang điểm đọc lại kịch bản mình đã sớm thuộc, vừa đọc vừa chờ thợ trang điểm đến.

Tiếng cửa mở vang lên.

“San San, em đến muộn rồi, liên kết hôm qua chị gửi em đã xem chưa?”

San San là sinh viên, ấy thực tập ở nhóm trang điểm của chương trình để tiện cho việc theo đuổi thần tượng, đúng lúc học tâm lí, vừa tốt tính lại vừa hiếu học, Điểu hệ với tôi không tệ.

Không có ai trả lời.

“San San?”

“Liên kết gì?”

“Chính là…”

Từ từ, giọng nam trầm quen thuộc này là thế nào?

Trong đầu đột nhiên lóe sáng, một hạt giống đã chôn sâu từ rất lâu đất vươn lên, điên cuồng trưởng thành.

Cành cây vươn ra, vô số khả năng hiện lên trước mắt, tất cả những thứ này đều chỉ về khả năng tôi không muốn cũng là phương hướng tôi đang âm thầm mong đợi.

Tôi đặt sách xuống, ngẩng đầu lên .

Giang Tầm.

“Là những lời phân tích của Tương trong Trái tim rung sao?”

Anh nghiêng người dựa vào cửa, đáp lại tôi bằng giọng bình tĩnh, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt điện thoại.

Giọng tôi vang lên.

[Thái độ đối với cảm của khách mời nữ số hai là kiểu né tránh không muốn xa rời điển hình, rõ ràng là thích lại sợ bị tổn thương nên mới có quyết định mâu thuẫn và xa cách như .]

[Nhưng thật ra tất cả mọi cảm, cho dù lâu hay không, đều là cả một quá trình tự chúng ta vun đắp, mục đích của Điểu hệ thân mật nhất là bản thân trưởng thành…]

Anh ngẩng đầu tôi, nở nụ chế nhạo.

“Cho nên, tôi cũng chỉ là một công cụ để em trưởng thành, đúng không Tưởng Kiều Kiều?”

3.

Điểuh người Giang Tầm như bị bao phủ bởi sự đơn độc, ngẩng đầu về phía tôi.

Tôi không hiểu, cứ đẹp trai là có thể tự ý lung tung à?

Đã lâu không gặp, vừa gặp đã chất vấn, tôi cũng không hiểu đại thiếu gia Giang đang chơi trò gì, cũng lười hiểu, nghe lời trả lời: “Ừm, một công cụ có tác dụng rất tốt.”

Có lẽ không ngờ tôi sẽ thẳng thắn như , mặt Giang Tầm như nghẹn lại, còn đang định gì đó thì Chu Phỉ đến.

Chu Phỉ lên tiếng chào Giang Tầm, đi vào trong kéo tôi ra.

“Bà của mình ơi, không phải mình gửi WeChat cậu vào phòng trang điểm số 3 sao?”

“Có sao?”

Tôi cầm điện thoại lên , đúng là có thật.

Cũng đúng lúc này trợ lý vào gọi Giang Tầm đi nghỉ, Giang Tầm đứng ở cổng, ánh mắt về phía bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay tôi của Chu Phỉ, hơi thở người sống chớ gần càng nặng nề hơn.

Ánh mắt của Giang Tầm lúc này là ánh mắt tôi không thể quen thuộc hơn nữa, tức giận.

Tôi sờ mũi, càng cảm thấy không hiểu hơn.

Làm sao, chia tay đã năm năm rồi còn không thể chạm vào người đàn ông khác sao?

Sau khi Giang Tầm đi, tôi quay đầu với Chu Phỉ.

“Giang Tầm ở đây là sao , danh sách lúc trước cậu đưa cho mình đâu có ấy?”

“Tập trước chương trình nổi lên, gần đây thầy Giang có phim sắp chiếu, đúng lúc đến chương trình tuyên truyền một chút.”

“Độ hot nổi như sao? Ảnh đế mà cũng đến chương trình cảm của cậu?”

“Ai mà biết, thôi đừng nữa, nữ chính bộ phim sắp tới của Giang Tầm cũng đến, Nhiễm Nhiễm.”

Ồ, lại là một người quen cũ khác của tôi.

Trước khi quay chương trình, Chu Phỉ thần bí với tôi: “Mình đã sắp xếp vị trí bên cạnh ảnh đế cho cậu, cơ hội tiếp gần với trai đẹp, đây quá thương cưng rồi.”

Sắp xếp hay lắm, lần sau đừng sắp xếp nữa, thanks.

Vào nơi ghi hình, Nhiễm Nhiễm tôi gật nhẹ đầu, sau đó lại bình thản ngồi bên trái Giang Tầm, nhỏ giọng chuyện với , Giang Tầm nghiêng đầu về phía Nhiễm Nhiễm, hai người vừa thân thuộc vừa thân cận.

Nhìn vị trí trống bên phải Giang Tầm, tôi quả quyết đi đến một sofa khác, ngồi cách hai người họ xa nhất có thể.

Trước khi bắt đầu phân tích, tổ đạo diễn đột ngột thêm một phần hỗ trợ trực tiếp, là muốn tăng thêm độ nóng cho chương trình.

Tổ chương trình chuẩn bị mấy vấn đề liên Điểu đến tâm trạng ở bên người , sau khi hoàn thành Điểu sát xong khách mời phát biểu, tôi bắt đầu bổ sung từng người ở góc độ tâm lý học chuyên nghiệp.

Giang Tầm như cố ý đối đầu với tôi, mỗi lần tôi xong đều phải cố thêm vài câu, mặc dù đều bị tôi hóa giải vẫn khiến tôi khá lúng túng.

Nhẫn nhịn, tôi vừa mỉm trả lời vừa thầm mắng trong lòng.

Nếu có một ngày trong tay là đao, tôi sẽ hết tất cả người cũ chó má.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...