Ảnh bìa của Đoạn Kết Của Tình Yêu

Đoạn Kết Của Tình Yêu

19 Chương 217
0,0/5 (0)

Tóm tắt

Vào ngày sinh thần của ta, mồng tám tháng Chạp,Vậy mà, Phó Nghiễn Chu lại tặng ta một lễ vật lớn lao.Một tờ hưu thư.Mực đen loang lổ, nét bút cứng cáp, xuyên thấu giấy trắng.Góc phải bên dưới, rõ ràng in dấu ấn đỏ tươi chói mắt – chính là tư ấn của Nhiếp chính vương hắn.Quản gia Triệu bá cúi đầu, hai tay nâng tờ giấy như nâng một khối sắt nung đỏ.Thanh âm run rẩy không thành tiếng:“…Vương phi… Vương gia nói… Người… người đa nghi, không hiền, phạm phải hai điều trong thất xuất… không xứng làm chủ mẫu vương phủ…Xét tình xưa nghĩa cũ năm năm… cho phép người tự rời đi…”Ta ngồi bên song cửa, tay vẫn cầm nửa khối bánh hoa quế đã sớm nguội lạnh.Ngoài song, tuyết lả tả bay, rơi lên cành mai già trụi lá giữa sân.“Ồ.”Ta đưa vụn bánh cuối cùng vào miệng, chậm rãi nhai, vị ngọt ngấy, xen lẫn chút đắng nơi đầu lưỡi.“Biết rồi. Để đó đi.”Triệu bá gần như muốn rụt đầu vào ngực, dè dặt đặt tờ hưu thư lên chiếc bàn gỗ lê vàng cạnh ta, rồi như chạy trốn mà lui ra.Trong phòng than lửa rừng rực, vậy mà ta vẫn thấy lạnh.Lạnh thấu xương, như sương giá ngấm vào từng khe thịt.Năm năm tình nghĩa?Giữa ta và Phó Nghiễn Chu, từ khi nào có tình nghĩa?Chẳng qua là ta – Thẩm Vi Lan – ôm lòng si mê viển vông, bày mưu tính kế, miễn cưỡng đổi lấy đoạn nghiệt duyên này.Dưa hái ép, không ngọt. Quả nhiên, còn mau thối rữa.

02/09/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0,0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...