Điều Cấm Kỵ – Chương 16

16.

Tôi chỉ lo chạy theo Hoàng Hoàng, không ngờ vừa ngẩng đầu lên, đập vào mắt là cửa chính của nhà tôi.

Chúng tôi đã chạy về nhà.

Thấy người "bà " biết bay kia ngày càng gần, tôi sợ tới mức khóc lóc, liên tục đập cửa. Bà nội tôi nghe tĩnh lạ, vội vàng mở cửa cho tôi.

Một người một chó lại trở về nhà.

Bà nội tôi và Hoàng Hoàng nằm liệt trên mặt đất, bà thở dài:

“Đúng thật là! Ngay cả trẻ con và chó nó cũng không định bỏ qua."

Bà nội tôi quyết tâm, dậm chân, :

"Tiểu Thạch Đầu, con đúng, bà không g/i/ế/t ác quỷ nữa, chúng ta cùng nhau chạy trốn. Gọi ba của con đi, sau đó chúng ta sẽ bịt kín đôi mắt của Hoàng Hoàng, để nó dùng mũi dẫn đường, chúng ta sẽ chạy đến trốn trong chùa Phục Ma ở trên núi."

"Vì, vì sao chúng ta không đến nhà bà ?"

Hàm trên hàm dưới của tôi vẫn còn run cầm cập.

"Ác quỷ này quá lợi , bây giờ xem ra, nó sẽ không bỏ qua cho bất kỳ sinh vật còn sống nào trong nhà. Chúng ta không thể liên lụy đến bà con ."

Bà nội vừa vừa chỉ tay về phía con gà nằm trên mặt đất.

Nó y hệt như trạng của mẹ tôi, nội tạng trong bụng đều đã biến mất, con mắt trợn tròn, đổ đầy m/á/u.

Tôi nhào vào lòng bà nội.

"Bà nội, ba con đâu? Chúng ta mau đi thôi, con không muốn ở đây thêm một giây phút nào cả."

Bà nội nhỏ giọng với tôi:

"Ba con đi g/i/ế/t ác quỷ rồi, trên đường trở về ba con có bẻ một cành đào, chỉ cần đ/â/m cành đào vào cơ thể của ác quỷ, ác quỷ sẽ c/h/ế/t…"

Bà nội đang đột nhiên im bặt, chằm chằm phía sau tôi, thân thể bắt đầu run rẩy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...