Trưởng thôn vui mừng khôn xiết, nắm chặt tay đạo sĩ gật đầu cảm ơn lia lịa.
Nhưng chưa kịp đợi chúng tôi thở phào nhẹ nhõm.
Lại vang lên tiếng khóc thánh thót xé tan màn đêm tĩnh lặng.
Bỗng chốc mùi m.áu tanh nồng nặc ập đến, đôi chân của xác nữ vốn dĩ đang dang rộng, giờ đây lại một lần nữa nhúc nhích.
Một cái đầu nhỏ bé dần dần ló ra.
Trưởng thôn bị dọa đến mức ngã phịch xuống đất, đến cả sắc mặt của bà lão hiểu biết rộng rãi cũng xám tựa tro tàn.
“Cái, cái xác ngàn năm này, lại là thai đôi!”
Song sát hiện thế, đất ch.ết ngàn dặm.!
10.
Đứa bé quỷ đã mở mắt, khóc oe oe vài tiếng rồi hóa thành một làn sương bay mất hút.
Sau khi sinh xong, làn da trắng nõn của xác nữ lập tức trở nên sẫm màu.
Khuôn mặt còn xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, hoàn toàn không còn vẻ mê hoặc lòng người như trước.
“Đã thành sát rồi, không còn cách nào nữa, mọi người tự lực cánh sinh đi ha.”
Bà lão đưa lại số tiền đã thu trả hết cho trưởng thôn, sau đó cuốn gói ngay trong đêm.
Lúc này, trong lòng mọi người đều phập phồng lo sợ, Trương đạo sĩ chỉ đành an ủi.
“Đứa bé quỷ ra đời, người chết đầu tiên, nhất định sẽ là người thường xuyên thân thiết với xác nữ nhất.”
Trưởng thôn sợ bị liên lụy, vội vàng cho giải tán, bây giờ, đến lượt cha tôi đứng ngồi không yên rồi.
Đêm đó, ông không tài nào chợp mắt .
Ông bắt tôi trông cửa, còn treo rất nhiều chuông lên người tôi, như khi có tĩnh gì ông sẽ phát hiện ra ngay.
“Mày đã từng nghênh âm, dù sao cũng xúi quẩy rồi.” Ông rất hùng hổ.
Bởi vì trong mắt ông, con chính là xô nước đổ đi, sao mà thương đau lòng cho ?
Tôi không gì, chủ yếu là tính của cha, tôi đã quá hiểu rồi.
Chỉ cần có chút không vừa lòng, ông liền tay chân đá lên người tôi và mẹ.
Trong cái thôn này, đánh vợ chính là việc chính đáng, chẳng ai thèm quan tâm đâu.
Ngược lại khi đánh tôi, người thân cũng sẽ tốt bụng khuyên vài câu.
“Đừng đánh mặt, nó mà hư rồi, sau này khó tìm người để gả đi đấy.”
“Con ông xinh đẹp, không chừng sính lễ đủ để ông cất nhà luôn đấy.”
Cho nên, tôi đã quen với sự im lặng.
Nhưng tôi không cảm thấy tuyệt vọng, bởi vì mẹ đã từng , không chỉ mỗi sư tử mới có thể sinh tồn, cũng có bầy sói ăn thịt, còn có đàn kiến dùng những thứ còn sót lại để lương thực.
Nghị lực và hèn nhát, chỉ cách nhau mỗi đường ranh chính giữa..
Chỉ mình tôi mới biết, giới hạn của bản thân ở mức nào.
Nhưng qua một đêm dài, những chiếc chuông trên người tôi không hề vang lên.
Người ch.ết, chính là trưởng thôn.
11.
Khi trời tờ mờ sáng, ông đã ch.ết trong chính căn nhà của mình.
Nhưng cái ch.ết này khác với những người trước, đầu của ông ngâm trong bồn cầu, đây là bị nhấn đầu vào bồn cho đến nghẹt thở.
Cùng lúc đó, Trương đạo sĩ cũng biến mất tăm.
Đứa bé mà ông phụ trách siêu độ cũng không cánh mà bay.
“Nhất định là con quỷ nhỏ đó quay về báo thù rồi! Nhưng người thân thiết nhất, tại sao lại là trưởng thôn?”
“Không lẽ ông ta cũng…”
“Đạo sĩ , nếu quỷ nhỏ đó lớn lên sẽ không ngừng người, chúng ta ai cũng không thoát !”
Cả thôn bắt đầu nhốn nháo, trưởng thôn đức cao vọng trọng, cái ch.ết của ông ta khiến cho mọi người đột nhiên mất đi người đáng tin cậy nhất.
Trong lúc hoảng loạn, bên ngoài cửa có một vị đạo sĩ lạ mặt đang chen chút đi vào.
Chắc tầm khoảng 40 tuổi, đeo cái túi bên hông, trên người đầy cát bụi, mọi người đều cảnh giác hỏi đối phương là ai.
Ông ấy tự xưng mình họ Trương.
“Rõ ràng là trưởng thôn các người liên hệ tôi, cho tôi địa chỉ đến siêu độ cho xác nữ ngàn năm kìa mà, giời ạ, nơi này cũng khó tìm quá đi…”
Kiểm tra xong giấy tờ tùy thân, chúng tôi đều ngơ ngác.
Nếu ông ấy là thật, những ngày qua, [Trương đạo sĩ] luôn bận bịu trong thôn chúng tôi.
Lại là ai chứ?
12.
Trương đạo sĩ thật vừa thấy bùa còn sót lại trên tờ giấy màu vàng, liền hốt hoảng.
Ông lá bùa này căn bản không phải là trấn sát.
Đây là hoàn hồn!
“Càng dùng thì sức mạnh của con quỷ nhỏ đó càng lớn, cho nên bụng của xác nữ mới lớn nhanh như thế! Đàn ông trong thôn không ngừng bị mê hoặc, không có sự giúp đỡ từ bên ngoài, xác nữ tuyệt đối không thể tới mức này .”
“Quỷ thai cực tà, một khi đã tìm cách điều khiển, sẽ có thể sai khiến chúng việc cho bản thân, thăng quan tiến chức, phát tài phát lộc, muốn gì đó, đạo sĩ giả kia chính là muốn chúng nhận hắn chủ nhân đấy!”
Tôi suy nghĩ lại, đúng là rất kỳ lạ.
Trong thời gian ngắn như , tên đạo sĩ đó đào đâu ra cuốn huyện chí ngàn năm, mà còn nhanh đến cơ chứ?
Chuyện này e là có chuẩn bị trước, có mưu đồ mà đến đây mà.
Bạn thấy sao?