Điểm Của Em Là [...] – Chương 5

Chưa kịp tra cho rõ, ba mẹ tôi đã thả ra khỏi đồn cảnh sát.

Vừa về nhà, phát hiện mình đã trở thành kẻ trắng tay, họ hoảng loạn lập tức chạy đến công ty, xông thẳng vào văn phòng tôi mắng chửi:

“Đồ bất hiếu! Chúng tao là ba mẹ ruột của mày mà mày dám muốn dồn chúng tao đến chết đói à?!”

Tôi nhạt:

“Gấp gáp gì? Là chính các người đặt cược sai người, giờ quay lại trách tôi?”

“Nếu Ôn Thư Khả giành quyền lực, chưa chắc các người đã để tôi sống nổi.”

Tôi lập tức gọi bảo vệ đuổi họ ra ngoài. Họ tính livestream để mắng chửi tôi.

Nhưng không ngờ sự việc ở buổi tra điểm hôm đó quá hot, dân mạng đã rõ bản chất của họ. Ngay khi vừa livestream, phòng phát sóng bị report đến mức khóa tài khoản.

Lúc đó, tôi nhận một cuộc điện thoại.

Đầu dây bên kia, chính là người bí ẩn từng cùng em tôi bàn về điểm số trên đầu tôi.

“Ôn tổng, không thắc mắc sao ba mẹ lại thiên vị đến như à?”

“Như một biểu hiện của thành ý, tôi sẽ giải đáp thắc mắc này cho .”

Từ miệng người đó, tôi mới biết, hóa ra tôi không phải con ruột của mẹ hiện tại.

Tôi là con của ba và người vợ trước, mẹ ruột tôi phát hiện ba ngoại khi đang mang thai, dẫn đến sinh non, sinh tôi xong thì qua đời.

Sau đó, ba tôi danh chính ngôn thuận cưới tiểu tam.

Vậy nên bà nội luôn không hài lòng với mẹ kế và em , đó là điều hợp lý.

Sự thật này khiến tôi nghẹn ngào, chưa kịp tiêu hóa xong, người bên kia đã tiếp lời:

“Thành ý xong rồi, giờ đến chuyện chính. Tôi tên là Hạ Thiên, người đứng đầu hiện tại của nhà họ Hạ. Hạ thị và Ôn thị phân chia thị trường, còn tôi rất ngưỡng mộ Ôn tổng, muốn cầu hôn .”

Tôi bật :

“Tôi không có hứng hợp tác với người từng tôi.”

Hạ Thiên cũng không nóng nảy, chỉ :

“Chúng ta đều là thương nhân, tôi chỉ là đặt cược sai người lần trước.”

“Vậy thì tầm của quá tệ, tôi càng không muốn thông gia với .”

Dù không thành thông gia, chúng tôi vẫn ký một bản hợp đồng hợp tác thương mại.

Hạ Thiên ra mặt chứng em tôi gian lận trong kỳ thi, tôi thì ký kết với ta.

Cuối cùng, em tôi bị tuyên án 2 năm tù. Mà tôi thì trong 2 năm đó đã hoàn thành toàn bộ học phần đại học, dồn toàn bộ tâm huyết vào việc điều hành công ty.

Nhưng sau khi ra tù, em tôi vẫn chưa chịu thôi, muốn đến tìm tôi chuyện.

Nhưng ta không biết, ba mẹ tôi đã nếm đủ đau khổ từ tôi, nên liều mình ngăn ta lại.

Em tức giận hét lên:

“Quả nhiên các người thiên vị chị ấy! Chẳng phải vì chị ấy tôi thành công sao?! Các người chọn đứng về phía chị ấy, giờ chị ấy cũng đâu quan tâm đến các người!”

“Các người, một cặp ba mẹ hám lợi, đáng đời mới thành ra thế này!”

Ba tôi tát thẳng vào mặt ta:

“đồ bất hiếu? Không phải vì mày mà ra nông nỗi này à?!”

Mẹ kế vội ngăn ba tôi lại, hai người bắt đầu cãi nhau loạn lên.

Ba tôi bắt đầu hối hận vì năm xưa không nghe lời bà nội, muốn đến xin lỗi bà. Nhưng mỗi lần đến, đều bị từ chối ngoài cửa.

Sau nhiều lần cãi vã, ông bắt đầu oán hận mẹ kế và Ôn Thư Khả.

Cho đến một ngày, ông đưa ra quyết định ly hôn.

Em không cam lòng khi bị ba ruồng bỏ, bèn đi một tên đầu đỏ đến dạy cho ba tôi một bài học.

Không ngờ tên đó xuống tay quá nặng, ba tôi chết ngay tại chỗ.

Em sững sờ, định chia tay tên đó.

Nhưng trong lúc hoảng loạn, hắn ta lại tiện tay luôn ta.

Mẹ kế vì quá sốc nên phát điên, bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

Ngày tôi nhận tin mẹ kế nguy kịch, tôi đã đến viếng mộ mẹ ruột.

Mẹ à, kiếp này con cuối cùng cũng biết sự thật, cũng đã báo thù cho mẹ rồi.

Tấm ảnh trên bia mộ ánh nắng chiếu rọi, thì ra mẹ ruột của tôi xinh đẹp đến thế.

(hết)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...