Đích Nữ Giang Chỉ – Chương 15

Cùng lúc đó, ám vệ ta phái đi theo dõi Vệ Cư An lại mang tin tức về.Vệ Cư An sau khi Giang Uyển  tự vẫn, sa sút một thời gian, liền bắt đầu ra ngoài đi lại.Hắn không ngừng ra khỏi thành gặp người, những người qua lại thân phận phức tạp, tam giáo cửu lưu (tôn giáo, học phái, tầng lớp) đủ cả, còn có cả người từ bên ngoài biên ải tới.Bản triều lập quốc chưa đầy trăm năm, trải qua ba đời đế vương, mới có ngày tháng yên ổn như hiện nay.Chỉ là biên quan chiến hỏa vẫn không ngừng, phiên bang lang sói dã tâm, mấy lần muốn thôn tính thành trì biên quan, đều bị các tướng quân đánh lui.Đại ca cũng từng theo tam thúc luyện tập trong quân. Tam thúc người cương trực, dũng mãnh mưu trí, vốn là tướng tài hiếm có của triều ta, lại bị gian nhân hãm , không c.h.ế.t trên chiến trường, lại c.h.ế.t khi vinh quy cố hương.Lần này Vệ Cư An lại muốn vu oan hãm Tề Quốc Công phủ, xem hắn có bản lĩnh đó hay không!"Theo dõi hắn, nếu bọn họ có lén lút trao đổi đồ vật, thì quay về bẩm báo ta."Hắn đối xử với Tề Quốc Công phủ thế nào, ta sẽ bắt Ninh Viễn Hầu phủ nếm trải lại từng cái một.Tháng ba sang năm là ngày lành, hôn kỳ của ta đã định, tú nương trong phủ liền bắt đầu may giá y cho ta, xiêm y đỏ thẫm như m.á.u trải đầy giường.Hướng Trúc đi vào, đưa cho ta một phong thư: "Cô nương, tiểu tư ở cổng nhị , đây là thiệp mời của Quy Đức Hầu phủ, trong phủ bọn họ mới có mấy bồn lan thượng hạng, mời nhị nương thưởng lãm."Quy Đức Hầu phủ có chút quan hệ với nhà ta, hai phủ thường xuyên qua lại, đều rất quen thuộc nhau.Theo lý, ta sắp xuất giá, không nên tùy tiện ra ngoài, ta nhớ tới những tà thư mà Giang Uyển  đọc là từ Quy Đức Hầu phủ mà ra, bèn nhận thiệp mời.Đến ngày, trang điểm chải chuốt xong, ta liền lên xe ngựa đi tới Quy Đức Hầu phủ.Từ tam nương của Hầu phủ bằng tuổi với tam muội muội, năm ngoái hai người còn kết nghĩa kim lan, năm nay đã âm dương cách biệt, nàng ta gặp ta khó tránh khỏi rơi nước mắt."Uyển muội muội, nương tốt như , sao lại không còn liền không còn? Rốt cuộc là mắc bệnh nan y gì?"Ta đưa cho nàng ta chiếc khăn, bảo nàng ta lau nước mắt, lại hỏi trước: "Tam muội muội lúc trước cùng ngươi thân thiết, thường xuyên tới cùng ngươi chơi . Sau khi muội ấy đi rồi ta có thu dọn đồ đạc của muội ấy, phát hiện mấy quyển sách. Hỏi nha hoàn của muội ấy, đều là mang từ phủ các ngươi ra, ngươi xem xem có phải không?"

Từ tam nương nhận lấy sách, mới lật ra một trang, đã xấu hổ đỏ mặt, lắp bắp : "Quyển sách này... sách này là ta ngoài ý muốn có , ta và Uyển muội muội, Thanh muội muội mấy người lập thành một thi xã, vốn định một tháng gặp mặt hai lần cho náo nhiệt, mọi người tụ họp vui một ngày. Sau đó tiểu tư ra ngoài mua sách, không biết thế nào lại mua quyển sách này về. Chúng ta... chúng ta xem rồi, đều thấy kinh ngạc, liền... mỗi người đều mua một quyển."Từ tam nương cùng Giang Uyển , đại nương của Xương Ấp Bá phủ bọn họ thích ngâm thơ đối, kết xã chơi , trong nhà đều biết, lại không ngờ các nàng ấy lại tụ tập xem tà thư.Ta nhớ tới chuyện xảy ra không lâu trước đây ở tiệc thọ của lão Hầu gia Tĩnh Nam Hầu phủ, con Thiếu khanh của Hồng Lư Tự rơi xuống nước ở Tĩnh Nam Hầu phủ, lúc thay y phục lại bị Tĩnh Nam Hầu thế tử xông vào thấy thân thể, hai nhà hết cách, đành phải định ra hôn sự.Con của Thiếu khanh Hồng Lư Tự, cũng là một trong những nương tham gia thi xã.Xem ra, nàng ta cũng bị tà thư kia dẫn sai đường.Kẻ viết tà thư này, cần phải bắt hắn ra rõ mới .Ta đang suy nghĩ, bỗng nhiên từ ngoài hoa sảnh truyền đến tiếng chuyện, Vệ Tư Vi đã lâu không gặp, ăn mặc chỉnh tề, cùng Từ đại nương đi vào.Nàng ta thấy ta, khóe miệng nhếch lên, như không : "Nghe nhị nương sắp có hỷ sự, còn chưa kịp chúc mừng nhị nương. Chỉ tiếc cho tam nương nhà các người, một đóa hoa xinh đẹp như thế, không còn liền không còn, đến cả hớp rượu mừng của tỷ tỷ mình cũng không kịp uống."Nàng ta còn có mặt mũi đến trước mặt ta nhắc đến Giang Uyển !Nếu không phải do đệ đệ bạc bạc nghĩa của nàng ta, mẫu thân một lòng trèo cao của nàng ta, Giang Uyển   sao đến mức sống không thấy người, c.h.ế.t không thấy xác?Ta lạnh một tiếng: "Rượu mừng của ta không phải ai cũng có thể uống. Ví dụ như Vệ nương muốn đến, còn phải xem phủ chúng ta có nguyện ý hay không."Vệ Cư An sớm đã đắc tội Tề Quốc Công phủ, mẫu thân tuyệt đối không thể nể mặt Ninh Viễn Hầu phủ mà cho phép bọn họ đến."Ngươi!"Vệ Tư Vi nghẹn họng, Từ đại nương sợ nàng ta chuyện khiến ta không vui, vội vàng kéo nàng ta khuyên nhủ: "Mọi người tụ họp cùng nhau thưởng hoa uống rượu mới là chính sự, ngàn vạn lần đừng tổn thương hòa khí."Vệ Tư Vi không giãy ra , đành phải trừng mắt ta, hung hăng để lại một câu: "Đợi đấy, Tề Quốc Công phủ các ngươi sớm muộn gì cũng không có kết cục tốt đẹp, đến lúc đó xem ngươi còn đắc ý nữa không!"Nàng ta một câu trúng vết thương trong lòng ta!Nhìn bộ dạng ngu ngốc của Vệ Tư Vi, nếu không phải có người tiết lộ gì đó trước mặt nàng ta, hoặc là nàng ta nghe gì đó, nàng ta chắc chắn sẽ không ra những lời như .Là Vệ Cư An, nhất định là Vệ Cư An, hắn thi xuân không đỗ, lại bị ta dùng kế hỏng thanh danh, muốn xoay người, không có công lao to lớn tuyệt đối không thể!Cho nên, hắn lại định hãm Tề Quốc Công phủ chúng ta sao? 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...