Đi Vòng Quanh – Chương 7

Vừa ngồi xuống, chủ tịch đã xông vào, đi đến trước mặt tôi, đập mạnh xuống bàn.

“Tiểu Khúc à, tốt lắm, đã giành hợp đồng khó nhất của chúng ta.”

Tôi ngạc nhiên chủ tịch, cẩn thận hỏi, “Chủ tịch, chậm lại chút.”

Khuôn mặt chủ tịch rạng rỡ, “Nhà cung cấp của Thịnh Thế, họ đồng ý hợp tác với chúng ta rồi.”

Tôi sững sờ, vui mừng đến mức suýt ngất.

Đó là nhà cung cấp lớn nhất cả nước, nếu giành hợp đồng với họ, tiền thưởng của tôi trong năm nay sẽ nhiều đến mức không đếm xuể.

“Họ ký hợp đồng một năm với chúng ta.” chủ tịch vui vẻ nhảy múa.

Tôi hít một hơi, trời ơi, một năm.

Tôi ngẩng đầu, về phía Khuất Nặc Bạch, nhà cung cấp này là do giới thiệu cho tôi.

Khuất Nặc Bạch mỉm tôi, giơ ngón tay cái lên.

11

Nụ trên mặt tôi càng rạng rỡ hơn.

Chủ tịch vỗ mạnh lên vai tôi, “Tối nay, bộ phận của đi ăn mừng, chọn thoải mái, chọn chỗ đắt nhất, công ty thanh toán.”

Vừa dứt lời, cả bộ phận đều náo nhiệt hẳn lên.

Nói xong, ông về phía Khuất Nặc Bạch, “Cậu Khuất, lần này cũng vất vả rồi, bộ phận của các cậu tháng này sẽ thưởng gấp ba.”

Lần này, tiếng hét vui mừng suýt điếc tai tôi.

Các đồng nghiệp xung quanh reo hò, trong tiếng reo hò đó, tôi về phía Khuất Nặc Bạch.

Ánh mắt luôn dõi theo tôi, dịu dàng và kiên định.

Kelly từ phòng hành chính không mọi người thất vọng, đã tìm một khách sạn đắt nhất.

Cô ấy đặt hẳn một phòng VIP sang trọng nhất.

Vừa vào, mọi người đã thả lỏng và chơi hết mình.

Khuất Nặc Bạch giúp tôi đỡ mấy ly rượu, mọi người bắt đầu nhận ra giữa chúng tôi có điều gì đó khác thường.

Kelly cầm ly rượu Khuất Nặc Bạch, cuối cùng không nhịn hỏi câu mà tất cả nữ nhân viên trong công ty đều muốn biết. “Anh Khuất, chưa?”

Khuất Nặc Bạch uống đến mức khuôn mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng lắc đầu, “Chưa có.”

Mắt Kelly sáng lên.

Khuất Nặc Bạch tiếp tục, “Nhưng tôi đã có người trong lòng, đang theo đuổi.”

Nói xong, về phía tôi, ánh mắt say đắm.

Tôi vào đôi mắt đen của , mặt đỏ bừng, quay đi, không dám thẳng vào .

Tôi nghe thấy tiếng reo hò xung quanh.

Kelly thở dài, cầm ly rượu bước về phía tôi, “Phan Nhi, tôi mời cậu một ly, chúc cậu hạnh phúc.”

Tôi dũng cảm đứng lên, vừa định nhận lấy ly rượu, Khuất Nặc Bạch đã nhanh hơn tôi một bước.

“Cô ấy dạ dày không tốt, không thể uống rượu, tôi uống thay.”

Nói xong uống cạn ly rượu.

Các đồng nghiệp xung quanh reo hò, bắt đầu ép Khuất Nặc Bạch uống rượu.

Tôi ngăn cản không .

Cuối cùng, Khuất Nặc Bạch dựa vào người tôi, cả người đã không còn tỉnh táo.

Tôi vất vả đưa về nhà, đặt ngồi lên ghế sofa, thở hổn hển.

“Phan Nhi, khát.” Khuất Nặc Bạch dựa vào sofa, má ửng hồng đẹp mắt, môi đỏ mọng.

Tôi hít một hơi sâu, vào bếp rót cho một ly nước, đưa đến miệng , “Khuất Nặc Bạch, uống nước đi.”

Anh uống vài ngụm, rồi bất ngờ hất ly nước, ướt phần áo trước ngực , lộ cả da thịt, mặt tôi nóng bừng.

“Phan Nhi, buồn ngủ, lên giường, muốn lên giường.” Khuất Nặc Bạch nắm chặt cổ tay tôi, liên tục gọi.

“Được, lên giường.” tôi dỗ dành .

Tôi cắn răng, đỡ dậy, lảo đảo từng bước đưa về phòng, đặt xuống giường.

Anh kêu khó chịu, ra sức kéo áo sơ mi trắng, kéo mạnh đến mức cúc áo trước ngực bị bung hai cái cúc, lộ ra xương quai xanh gợi cảm.

Da trắng như tuyết, dưới ánh đèn phản chiếu lấp lánh, vì uống rượu mà ửng lên một lớp hồng nhạt.

Tôi mở to mắt không rời, đột nhiên cảm thấy trong người nóng lên, tôi giơ tay quạt mạnh vào má, không hề có tác dụng.

Khuất Nặc Bạch đã cởi hết các cúc áo, để lộ ngực trần.

Đồng tử tôi rung lên, máu trong người chảy dồn hết lên mặt.

Trong lòng tôi như chia thành hai phe đang giao chiến.

Phe bên này bảo, “Tiến tới đi, Khúc Phan Nhi, cậu đã thích Khuất Nặc Bạch rồi, cơ hội tốt như thế này phải nắm lấy.”

Phe bên kia lại bảo, “Bình tĩnh, Khúc Phan Nhi, đừng lợi dụng lúc người ta say.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...