Đêm Trước Hôn Lễ, [...] – Chương 1

1

Đêm trước ngày hôn lễ, tôi đến khách sạn để đưa cho Hạ Kỳ những đạo cụ trò chơi sẽ dùng trong lễ đón dâu.

Đúng lúc thang máy khách sạn đang bảo trì.

Thêm nữa, điện thoại của ta cứ mãi không liên lạc .

Tôi hết cách, đành phải đi cầu thang bộ lên tầng ta ở.

Vừa ra khỏi cầu thang thoát hiểm, tôi đã thấy Hạ Kỳ ép một người phụ nữ vào góc tường, trong chiếc điện thoại đang giơ lên vẫn đang vang lên nhạc chuông riêng của tôi và ta.

Tôi theo bản năng dừng bước.

Hạ Kỳ hoàn toàn không phát hiện ra sự xuất hiện của tôi.

Anh ta nắm chặt cổ tay người phụ nữ đó, tâm trạngcó chút kích : "Em em muốn gặp Thẩm Ngộ Châu, nên đã tặng Nguyễn Thời Tri một màn cầu hôn thế kỷ, để tin tức lan truyền khắp các phương tiện truyền thông lớn."

"Em em thích ta, lập tức đi theo đuổi Nguyễn Thời Tri, chỉ để không để ta có cơ hội dây dưa với Thẩm Ngộ Châu nữa."

"Nhưng Họa Họa, em thực sự muốn cưới người phụ nữ khác sao?"

Người phụ nữ đối diện ta dường như không quen bị đối xử như , giãy giụa một chút, lộ ra nửa khuôn mặt.

Ầm một tiếng, máu trong người tôi như đông cứng lại.

Đó là con nuôi nhà họ Hạ, Tống Họa.

Ánh mắt Tống Họa như cốý vô rơi về phía tôi.

Cô ta khẽ nhếch môi đến không thể nhận ra.

Khi ngước mắt Hạ Kỳ lần nữa, đôi mắt đã đỏ hoe.

Cô ta nắm chặt áo Hạ Kỳ, nghẹn ngào : "Anh, em biết theo đuổi Nguyễn Thời Tri là vì em, mà. . . mà em thực sự không muốn hy sinh hạnh phúc của mình vì em. Anh, hãy bỏ trốn khỏi hôn lễ đi."

Câu này vừa thốt ra, sợi dây lý trí trong đầu Hạ Kỳ hoàn toàn đứt đoạn.

Anh ta mất kiểm soát hôn lên môi Tống Họa.

Tiếp theo, hai người ôm hôn nhau, lảo đảo vào phòng.

Tôi không thể chịu đựng nữa, cúi người không ngừng nôn khan.

2

Tôi quen biết Hạ Kỳ vào sáu năm trước.

Khi đó tôi đang chơi với ở quán bar, vô ý bị tách ra, còn uống phải rượu bị bỏ thuốc.

Vào thời khắc nguy hiểm nhất, chính Hạ Kỳ đã cứu tôi.

Anh ta đưa tôi đến bệnh viện, canh chừng tôi cả đêm.

Khi tôi tỉnh dậy, ta kể lại cho tôi nghe huống nguy hiểm đêm qua với vẻ mặt nghiêm túc.

Lúc đó tôi chỉ cảm thấy biết ơn ta, không có ý nghĩ gì khác.

Nhưng từ ngày đó trở đi, Hạ Kỳ dần dần thâm nhập vào cuộc sống của tôi.

Anh ta luôn " cờ gặp" tôi, lại đúng lúc thể hiện những sở thích giống hệt tôi trước mặt tôi.

Ngay cả cách ăn mặc, cũng là kiểu tôi thích nhất.

Sự xuất hiện của ta có mục đích quá rõ ràng, tôi luôn đề phòng.

Anh ta cũng không vội, cứ thế theo đuổi tôi hơn một năm.

Cũng chính trong một năm đó, tôi dần dao .

Dù sao Hạ Kỳ là con trai cả nhà họ Hạ ở thủ đô, gia đình có quyền có thế, ngoại hình càng không cần phải .

Đối với ta, tôi thực sự chẳng có gì đáng để ta tính toán.

tôi thử tiếp với Hạ Kỳ, dần dần phát triển thành mối quan hệ đương.

Mối này kéo dài đến năm năm.

Hai tháng trước, Hạ Kỳ đã tặng tôi một màn cầu hôn thế kỷ.

Sau đó nghe người ta , màn cầu hôn này ta đã chuẩn bị nửa năm trời.

Tôi chằm chằm vào cánh cửa phòng đã đóng lại, không thể nào liên hệ người quỳ trước mặt tôi thề sẽ tôi cả đời với người vừa hôn em nuôi mình.

Nếu như đêm nay tôi không đến.

Có lẽ sau khi triền miên xong, bọn họ sẽ lên kế hoạch thế nào để bỏ trốn khỏi hôn lễ khiến tôi xấu hổ.

Tôi từ từ đứng thẳng người, lau nước mắt, rồi đi đến phòng tiệc sẽ tổ chức hôn lễ ngày mai.

Nhìn vào bức ảnh, vẻ dịu dàng trong mắt Hạ Kỳ chỉ dành cho tôi, tôi cầm kéo lên, cắt nát bức ảnh.

Quay đầu lại thấy những bông hoa tươi bên cạnh.

Lúc đó Hạ Kỳ đây là do ta tự tay chọn từng bông một.

Tôi giật tất cả hoa xuống.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...