San San khẩy, bước đến nhặt con dao lên:
“Y, nên đi diễn viên, gia nhập nhóm nhạc nữ gì.”
Nói rồi, ta ra hiệu với tôi:
“Động thủ đi.”
Ngoài cửa sổ, trời tối đen như mực, mưa càng lúc càng lớn. Những cột mưa dày đặc rơi xuống bệ cửa sổ, bắn tung lên mặt đá thạch trắng, rửa trôi những vệt máu trên đó.
Ở góc phòng, xác của Tư Tư và Tiểu Lục vẫn nằm trên mặt đất. Cả hai đều mở to đôi mắt, trong mắt đầy sự sợ hãi và tuyệt vọng.
Tim tôi đập "thình thịch".
Nếu chọn sai, tôi cũng sẽ có kết cục như họ. Sau năm giờ, sức mạnh của con quỷ nhỏ sẽ đạt cực đại. Cô ta đã rất nhiều người trước đó, lá bùa hộ mệnh là sợi chỉ màu đỏ có thể cũng không còn tác dụng.
Phải chọn thế nào đây?
Y Y và San San đều tôi chằm chằm.
Y Y ngồi dưới đất, ánh sáng trắng bệch từ ngọn đèn chiếu xuống, phần dưới khuôn mặt ấy trông kỳ lạ đến mức khó tả.
San San thì bình tĩnh tự nhiên, chính sự điềm nhiên ấy lại khiến lòng tôi bất an hơn.
Tôi âm thầm hạ quyết tâm.
Tôi bước đến bên San San, gật đầu với ta, cầm lấy con dao từ tay ta.
San San đứng thẳng người, định bước tới.
Tôi đột nhiên dùng một tay mạnh mẽ ấn vai ta, ép cả phần thân trên của ta xuống bàn đảo, sau đó nhanh chóng giơ dao lên, rạch một đường trên trán ta.
“Á——”
San San ôm mặt, hét lên một tiếng kinh hoàng.
Y ngồi bệt dưới đất cũng bị dọa đến ngây người:
“Nhị Á, cậu đang gì ?
“Mau chạy đi!”
Tôi lao đến kéo Y đứng dậy.
Y nắm lấy cổ tay tôi, khóe miệng thả lỏng, như muốn đứng lên.
Nhưng tôi lại nhanh tay giáng một nhát dao mạnh mẽ.
“Á!”
Y ôm trán hét lên.
Đồng thời, một dòng chất lỏng đen đặc chảy ra từ vết thương trên trán , lan đầy khuôn mặt.
Hai tay ta ôm lấy vết thương, đau đớn lăn lộn trên sàn.
Chất lỏng đen càng lúc càng tuôn ra nhiều hơn, lan khắp mặt sàn.
Bạn thấy sao?