Tôi kinh hãi tột độ, suýt nữa bật dậy.
Nhưng trước khi tôi kịp hành , San San bên cạnh đã có vẻ định ngồi dậy, giống như cùng suy nghĩ với tôi.
Đúng lúc đó, bóng đèn trong phòng lại nhấp nháy.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, đủ để tôi rõ thứ đang treo trên người mình.
San San bên cạnh cứng đờ người. Tôi lập tức đưa tay bịt miệng ấy, đè ấy nằm xuống đất.
Cả hai nằm im, mở to mắt, nín thở.
Ánh sáng từ bóng đèn nhấp nháy liên tục.
Cái đầu của Y Y hiện ra trước mắt tôi trong từng khoảng sáng chớp nhoáng.
Y Y đã chết.
Toàn bộ da đầu và da mặt của ấy bị lột sạch, đầu ấy cong một cách kỳ dị, treo lủng lẳng trên giá treo quần áo ngay phía trên chúng tôi.
Chúng tôi vẫn nhận ra ấy nhờ bộ đồ ngủ màu hồng họa tiết hoạt hình nổi bật mà mặc trước đó.
Máu từ đầu ấy nhỏ từng giọt xuống, rơi lên mặt tôi và San San.
Người đứng giữa phòng— là tiểu quỷ!
Nó biết trước đây Y Y và tôi cùng một đội. Sau khi Y Y, nó mang xác ấy vào phòng thay đồ, treo lên giá quần áo, rồi giả giọng Y Y để lừa tôi tin tưởng và dụ chúng tôi ra ngoài.
Nếu ánh đèn không bất ngờ sáng lên, có lẽ tôi đã mắc bẫy.
San San cũng .
Những giọt máu từ xác Y Y rơi xuống San San nghĩ rằng tôi là tiểu quỷ.
Nếu ấy đã hoảng loạn và đứng dậy bỏ chạy, cả hai chúng tôi chắc chắn sẽ chết.
Tôi cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, nắm chặt tay San San.
Tiểu quỷ vẫn tiếp tục giả giọng Y Y, :
"Nhị Nha, cậu không ở đây sao?
"Tôi sợ lắm, cậu không quan tâm đến tôi nữa sao?"
Nói vài câu, từ phía bếp tầng một vang lên tiếng đĩa vỡ.
Tiểu quỷ khựng lại.
Nó từ từ lùi lại, tiến về phía cửa, giọng nghẹn ngào: "Nhị Nha, tôi biết cậu và San San ở đây.
"Tôi sẽ đi chỗ khác trốn, không liên lụy đến các cậu."
Nói xong, nó đóng cửa lại rồi rời đi.
Bạn thấy sao?