“1000 nhát dao, giống như cắt nhiều miếng sashimi .
“Cả quá trình còn có thể khiến người bị giữ trạng thái tỉnh táo, bác sĩ ngoại khoa cũng không nhất định có kiểu phẫu thuật tỉ mỉ như .”
“Nhưng … cái này lại mẫu thuẫn với suy luận về nghề nghiệp. Chậc chậc, thật là đau đầu.”
Nữ cảnh sát thấy tôi không mở miệng, quay đầu cảnh sát Lương một cái :” Đội trưởng Lương, chúng tôi đang ăn mà.”
Cảm sát Lương sững người lại, lộ ra một nụ xin lỗi :”Thật xin lỗi, tôi đang suy nghĩ về vụ án mà quên mất.”
“Cô tiếp tục ăn đi, không cần quản tôi, coi như tôi lung tung đi.
Tôi với nữ cảnh sát, mình đã ăn no rồi.
Cảnh sát Lương đợi nữ cảnh sát thu dọn xong, kéo chiếc ghế lại gần.
“Cô đi lại không tiện, sẽ không đến đưa cơm cho Trịnh Hạo đang câu cá nhỉ?”
“Trịnh Hạo đưa cơm đến cho ? Hình như lại càng không có khả năng đó.”
“Thế nên tôi hỏi một chút, cái hộp giữ nhiệt bằng sắt không gỉ này không thể xuất hiện ở trong nhà , là ai mang đến cho ?”’
Trong khi tôi đang nhanh chóng nghĩ xem nên trả lời thế nào, cảnh sát Lương bắt đầu thừa nước đục thả câu.
“Ngày từ đâu tôi đã biết, không có năng lực và thủ đoạn phân và vứt xác.”
“Rất rõ, coi như là hung thủ, sau lưng … ít nhất còn giấu một kẻ đồng lõa.”
“Tôi đoán nha, đi lại không tiện, bên cạnh có thể tiếp nhiều nhất là những người nào?”
“Gần nhất là, hàng xóm, bảo vệ khu nhà, người giao hàng, nhân viên giao đồ ăn…”
“Người này gần đây mới xuất hiện, có phải không?”
“Nếu không, cũng sẽ không để bị Trịnh Hạo bạo lực gia đình nhiều năm như .”
“Cùng mục đích báo thù với , hoặc là ta , đồng cảm sâu sắc với những gì phải chịu đựng.”
“Hoặc là, người ta coi trọng, cũng từng bị bắt nạt, thậm chí chết.”
Cảnh sát Lương liếc tôi, nhẹ nhàng đặt hộp cơm giữ nhiệt xuống.
“Thế nên, có thể điều tra từ những người bên cạnh thời cấp 3.”
“Dựa vào những thông tin tôi suy luận ở trên, việc tìm ra danh tính của người đàn ông bí ẩn chắc không khó.”
Sau khi nghe những lời của ông, tôi chỉ cảm thấy khó thở, trước mắt tối sầm.
Vị thám tử già trước mặt, đã rất gần, chạm tới chân tướng rồi.
“Nhưng, đến giờ tôi vẫn còn một điểm chưa rõ…”
Cảnh sát Lương hộp cơm giữ nhiệt kia :”Đây là người có IQ rất cao, có thể dạy báo thù Lý Sơ Nhiên mà không để lại bằng chứng nào.”
‘Vậy thì, tại sao nhất định phải giữ hộp cơm giữ nhiệt này.”
“Nói thế nào nhỉ, giống như cố ý giữ lại một sơ hở… để tôi chuyển hướng qua ta.”
Trong phút chốc, tôi như bị sét đánh.
Quả thực là cú đâm chí mạng Trịnh Hạo, là tôi !
Vì thế sơ hơ duy nhất của , cũng chính là tôi!
Người ấy nên là tôi, như mới không để lại bất kì manh mối nào.
Dù sao, lần đầu tiên gặp mặt, ấy đã muốn tôi.
22
Đúng, lẽ ra tôi nên chết từ lâu rồi.
Hoặc là, như Vương Quyên .
Ngày bố mẹ tôi chết đó, tôi cũng nên chết đi.
Một nhà ba người đoàn tụ, tốt biết bao.
……
Để có tiền chữa bệnh cho tôi, bố mẹ tôi đã vay tiền của tất cả họ hàng.
Sau đó khi thấy gia đình tôi, họ như thấy thần bệnh dịch, sợ hãi tránh mặt.
Sau khi cha mẹ tôi qua đời trong một vụ tai nạn, ngay cả tiền lo ma chay tôi cũng không có.
Tôi không thể để họ ở nhà tang lễ cả đời, nằm trong tủ lạnh lạnh thấu xương .
Sự xuất hiện của Trịnh Hạo, khiến hành trình cuối cùng của bố mẹ tôi, giữ lại thể diện.
Ngày kết hôn đó, tôi vẫn ngây thơ an ủi bản thân, đây không phải là bán mình.
Ít nhất thì, ngày đàn ông trước mặt này, đã theo đuổi tôi rất nhiều năm.
Nhưng sao tôi có thể nghĩ đến, Trịnh Hạo đối với tôi, không có chút cảm gì.
Có chỉ là một loại chấp niệm phải có , sau khi bị từ chối nhiều lần.
Cũng giống Trịnh Hạo hồi nhỏ thấy đồ chơi mình thích, luôn sẽ dùng mọi thủ đoạn ầm ĩ lăn lộn để có .
Sau khi có món đồ chơi thích, những đứa trẻ khác trong nhà không phép chạm vào nó.
Cho dù chỉ một cái thôi, cũng không .。
Sau khi chán, ta thà xé, đập nát nó rồi dọn đi , chứ không vứt.
Những năm đó, tôi bị tra tấn đến mức sống còn hơn chết, tôi chỉ mong bị ném vào thùng rác.
Nhưng tôi, rõ ràng đã thề trước mộ của Tiểu Thất.
Tôi :”Tiểu Thất, tớ sẽ thay cậu sống tốt cuộc đời còn lại.”
Vì thế, cho dù cuộc sống có đen tối không có ánh sáng hơn nữa, tôi cũng sẽ không bỏ cuộc.
Mãi đến khi vô nghe cuộc trò chuyện của mẹ con Trịnh Hạo, tôi mới biết sự thật đáng sợ kia.
Mọi hy vọng đều hóa thành cát bụi là tôi, lần đầu tiên … muốn chết.
Chết rồi, là có thể giải thoát.
Chết rồi, thân thể sẽ không còn đau nữa.
Chết rồi, có thể gặp bố mẹ, cũng có thể gặp Tiểu Thất.
Sau đó, chuông cửa vang lên.
“Xin chào, giao đồ ăn!”
Tôi mở cửa, lần đầu tiên thấy .
23
Tôi thấy sau lưng giấu một con dao.
Lúc đó, tôi .
Dứt khoát mở to cánh cửa.
Thật tốt, không cần tự mình xuống tay.
Bạn thấy sao?