Mấy ngày đó lúc nhà họ Lý đang gom tiền, Lý Sơ Nhiên lại lên cơn nghiện.
Trong chuồng chó chật chội và hôi hám, ta đau đớn đến mức tru lên rồi lăn lộn.
Đầu bù tóc rối, phân và nước tiểu chảy ra, giống như một con chó điên.
Nó còn tệ hơn cả lúc tôi bị bắt nạt.
Khi Vương Quyên quay lại lần nữa, thấy cảnh tượng cực kỳ chấn .
Lý Sơ Nhiên thần trí mơ hồ muốn ra ngoài, dùng răng cắn lồng sắt.
Răng của ta bị gãy, khuôn mặt đầy máu, không khác gì một con ma.
Vương Quyên lo lắng Lý Sơ Nhiên sẽ tự bản thân, đã trói ta lại như một cái bánh chưng.
Đề phòng đối phương cắn lung tung, còn đặc biệt dùng dây thừng cố định cổ của Lý Sơ Nhiên lại.
Chính đêm hôm đó, ấy gửi cho tôi một tin nhắn:
“‘Hiểu Hiểu, đi xem phim đi.”’
“‘Đây là thời khắc đáng chúc mừng, vì em, cũng là vì Tiểu Thất, coi như mời.”
Tôi nghĩ, phần mở đầu của bộ phim, sẽ là khoảnh khắc cuối cùng trong cuộc đời vặn vẹo của Lý Sơ Nhiên.
19
Khi Vương Quyên đi lấy tiền chuộc, đã tắt điện thoại, chỉ dám dùng điện thoại công cộng.
Cùng lúc đó, xuất hiện trước mặt Lý Sơ Nhiên.
Trong tay cầm loại thuốc mới, với Lý Sơ Nhiên rằng, đây chính là đồ tốt mà hằng mơ ước.
Lý Sơ Nhiên duỗi cổ hết mức có thể, tham lam hít đống bột.
Không cần biết bột đó là thật hay giả, cũng không quan tâm dây thừng có cắt vào da thịt hay không.
Cùng lúc đó, tôi ở nhà đợi Trịnh Hạo về vẻ mặt lo lắng
Trịnh Hạo nhận điện thoại của nhà họ Lý, mới vội vàng trở về.
“Hiểu Hiểu,lúc Trịnh Hạo trở về, em phải cho ta 10 chữ.”
Vậy là, tôi với Trịnh Hạo :”’Mẹ điên rồi, mẹ muốn Lý Sơ Nhiên.”
Không ngoài dự đoán, Trịnh Hạo không tôi lấy một cái, hoảng hốt rời khỏi nhà.
Trịnh Hạo thế nào cũng không liên hệ với Vương Quyên, mất ba tiếng mới tìm quán thịt chó.
Cũng chính lúc đó, tôi nhận tin nhắn ấy gửi:
“Hiểu Hiểu, đi xem phim đi.”
“Đây là thời khắc đáng ăn mừng, vì em, cũng vì Tiểu Thất, coi như mời em.”
……
Sau đó, tôi hỏi : “Sao chắc chắn Trịnh Hạo sẽ chặt rồi vứt xác Lý Sơ Nhiên?”
Anh ấy dịu dàng mỉm với tôi: “Khi Trịnh Hạo tìm thấy Lý Sơ Nhiên, thấy chính là em họ bi “siết cổ mà chết”.
“So với việc mất đi hai người thân cùng lúc, ấy chắc chắn sẽ lựa chọn … cứu người còn sống.”
“Với tính cách biến thái của hắn, rõ ràng, việc vứt xác sau khi phân xác, sẽ khiến cảnh sát điều tra khó khăn hơn.”
“Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, trong quán thịt chó, có sẵn dụng cụ.”
Trên thực tế, mọi thứ đều diễn ra hoàn hảo theo kịch bản của ấy.
Bạo lực bắt nguồn từ Trịnh Hạo, người bạo lực lại bị Trịnh Hạo tự tay kết thúc cuộc sống.
Vòng lặp này, giống như con rắn ngậm đuôi.
Gốc rễ của mọi tội ác... đã thành công nuốt chửng bông hoa độc ác đang sinh sôi .
Ngoại trừ, cơn mưa lớn bất chợt đó.
20
Cảnh sát Lương lúc này mới : “Trong những ngày hôn mê, vụ án của Lý Sơ Nhiên đã có tiến triển mới.”
Vào đêm xảy ra vụ việc, camera trên đường cao tốc đã chụp lại hình ảnh xe của Trịnh Hạo đi đến nơi vứt xác.
Cảnh sát cũng tìm thấy vết máu của Lý Sơ Nhiên trong cốp xe.
Dấu vân tay của Trịnh Hạo cũng tìm thấy trên các dụng cụ phân xác.
Tất cả những bằng chứng này chứng minh một sự thật:
Chính Trịnh Hạo là người đã chặt xác Lý Sơ Nhiên , rồi vứt xác.
……
Hóa ra lời thực sự có thể người.
Mười chữ người đó, chỉ cần tôi không ra, nhất định cảnh sát sẽ không tìm bằng chứng nào.
Người duy nhất biết là Trịnh Hạo, cũng đã chết sau khi vứt xác.
……
Khi nữ cảnh sát đi mua đồ ăn về, cảnh sát Lương lấy nửa bao thuốc lá nhàu nát, lén tìm chỗ hút thuốc.
Tôi biểu thị không cần đút, ấy cứ không sao.
“Đúng rồi, mẹ chồng tôi như thế nào rồi ạ?’
Nữ cảnh sát như hoa, không giấu diếm : “Bà mẹ chồng ác độc của , cả đời này có lẽ không ra.”
Đúng rồi, bắt cóc tống tiền, số tiền cực kì lớn.
Phạt tù, cố ý thương tích, gián tiếp người…
Chỉ những điều này thôi, cũng đủ để bà ta dành phần đời còn lại ở trong tù.
5 phút sau, cảnh sát Lương cả người toàn mùi thuốc lá trở về.
Lần đầu tiên tôi cảm thấy căng thẳng, bởi vì trên tay ông có thêm một thứ đồ … hộp cơm giữ nhiệt bằng sắt không gỉ.
21
Cảnh sát Lương lại ngồi xuống cạnh tôi, ung dung khoanh hai chân lại.
Ông một bên quan sát, một bên tự :
“Trước khi Trịnh Hạo chết đã bị chém hơn 1000 nhát, mỗi nhát rất trùng hợp đều tránh chỗ hiểm.”
“Điều này chứng tỏ, hung thủ là một người vô cùng quen thuộc với cơ quan cơ thể người.”
Tôi bỗng cảm thấy cổ họng nghẹn lại.
“Về phần có thể vứt xác trên diện rộng, có nghĩa là đối phương ít nhất có một phương tiện giao thông đi lại.”
“Tốt nhất là một nghề có thể di chuyển khắp nơi, hợp lý mà không dễ bị người khác nghi ngờ”.
“Là Lalamove? Tài xế Didi? Là người giao đồ ăn, chuyển phát nhanh? Hay đơn giản chỉ là có một chiếc xe?”
Trái tim bỗng đập loạn, khiến tôi phải giảm tốc độ nhai.
Bạn thấy sao?