Trong đoạn video quay cảnh đánh đập, và những vết thương trên người tôi, chứng minh tất cả điều mà tôi .
Cảnh sát Lương vuốt nhẹ chiếc USB, cau mày.
“Camera đúng là có quay lại, không biết có phải cảm giác của tôi sai không, dường như có chút cố .”
“Đặc biệt là vị trí đứng và khuôn mặt của Lý Sơ Nhiên, rất rõ.”
“Giống như … là bị dẫn dụ để quay lại, chuẩn bị giữ lại cho người khác xem.”
Nghe xong, trong lòng tôi bỗng run rẩy.
Sau đó tôi bình tĩnh, : “Đây là phương án dự phòng của tôi.”
“Giữ lại cho cảnh sát chúng tôi… một kế hoạch dự phòng?”
Cảnh sát Lương chợt ngẩng đầu, ánh mắt sáng như ngọn đuốc.
17
Khi đã quen với mánh khóe của đối thủ, tôi càng bình tĩnh hơn.
“Tôi lưu lại đoạn video này, là để đối phó với mẹ chồng.”
“Bà ta có không thích tôi, lúc nào cũng muốn tôi...”
“Ồ, quên mất, hình như bà ta từng một lần, may mà các ông đến kịp lúc.”
Vương Quyên không thích tôi, ngay từ lần đầu gặp tôi đã biết.
Bà ta thậm chí không muốn che giấu sự khinh thường trong mắt, và sự ghét bỏ ở khóe miệng.
Đã hơn một lần bà ta chỉ vào mặt tôi mắng nhiếc, cực kì khó nghe.
Nối cái gì mà đứa con trai bảo bối của mình qua thiệt thòi rồi, cưới một tổ tông như về nhà.
Tàn tật thì không , lại còn không thể nối dõi tông đường.
Không bằng nuôi một con chim hoàng yến, ít nhất còn có thể nghe nó hót.
Sau khi vô phát hiện ra những vết sẹo trên cơ thể tôi, bà ta không còn kiêng dè gì, cũng không còn phong thái lịch sự của một quý bà nữa.
Không phải , phụ nữ càng hiểu phụ nữ hơn sao.
Những sở thích và thủ đoạn kia của bà ta, so với con trai của bà, còn nham hiểm và độc ác hơn.
Bốn chữ sống còn hơn chết, hoàn toàn không đủ để hình dung.
……
Sau khi Trịnh Hạo thua hết tiền, ta bắt đầu trộm tài sản của gia đình, rồi bán giá rẻ mạt, hy vọng Đông Sơn tái khởi.
Đứng trước nguy cơ nợ nần bị lộ, gia đình họ Trịnh gần như chỉ còn lại cái xác không.
Cha Trịnh bị xuất huyết não, hiện vẫn đang nằm trong bệnh viện.
Vương Quyên nguyên nhân của mọi việc, đều tại tôi hết.
“Một kẻ tàn phế ngay cả chồng mình cũng không quản , nhà cũng không giữ !”
“Còn không bằng một con chó, sao còn mặt mũi mà sống? Hả?”
Đây là nguyên văn lời bà ta .
“Cho nên tôi đã bí mật quay đoạn video này, chỉ là muốn cho bà ta biết.”
“Thủ phạm thực sự khiến nhà họ Trịnh sản, chính là con nghiện Lý Sơ Nhiên.”
Cảnh sát Lương gật đầu và : “Phần này giống với những gì Vương Quyên thú nhận.”
“Nhưng, bà ta luôn khẳng định rằng, chính đã kích và xúi giục bà ta bắt cóc Lý Sơ Nhiên.”
“Còn từ đâu đến cuối không thừa nhận người.”
“Bằng chứng đâu?” Tôi hỏi.
Cảnh sát Lương bất đắc dĩ xòe tay: “Tiếp tục về tiết lúc đó đi.”
Vì , tôi kể lại quá trình đó cho cảnh sát Lương:
Sau khi xem xong đoạn video, mặt của Vương Quyên đáng sợ như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi rúc vào góc, bốn câu đầy tự trách.
Câu đầu tiên: “Đều là tại con, nếu như con có thể ngăn cản Trịnh Hạo, ấy đã không nợ đến 3000 vạn.”
Câu thứ hai: “Lý gia rõ ràng giàu có như , lại chỉ có một con bảo bối, sao lại đến hoại nhà mình chứ?”
Câu thứ ba: “Nhưng dù có bắt con bán đi, cũng bán không 3000 vạn đâu”.
Câu thứ tư: “ Tháng sau không trả tiền, bọn họ thật sự sẽ phân xác Trịnh Hạo ra thành từng mảnh.”
18
“Đội trưởng Lương, xin hỏi, đây tính là … kích và xúi giục sao?”
Sĩ quan Lương lắc đầu, nghiến răng khó chịu: “Nhiều nhất… chỉ có thể coi là ám chỉ.”
Lời có thể người, bằng chứng phạm tội không ở trên người.
Bốn câu đó, tất nhiên là Horus của tôi dạy cho tôi rồi.
Là một tiến sĩ về giải phẫu và tâm lý học, ấy chuyên nghiệp hơn tôi.
Không khác biệt gì lắm so với dự liệu của ấy.
Sau khi Vương Quyên suy nghĩ cả đêm, ngày hôm sau bà ta đi thẳng đến cửa hàng thịt chó
Đó là tài sản còn lại duy nhất chưa bán đi của nhà họ Trịnh.
Vương Quyên ngây thơ cho rằng, bản thân rất bí mật.
Không ngờ rằng, cả quá trình bà ta bắt cóc Lý Sơ Nhiên, đều bị người ta theo dõi và ghi lại.
Dù sao, ai lại quan tâm đến một thanh niên giao hàng bên đường chứ?
Lúc đầu, Lý Sơ Nhiên bị nhốt vào trong chuồng chó hôi hám.。
Khi đó, Vương Quyên thành thật hơn tôi nghĩ, thật sự chỉ đòi 3000 vạn.
Đe dọa gia đình Lý, nếu họ dám gọi cảnh sát sẽ .
Bạn thấy sao?