Nhưng cả quá trình tra hỏi, tôi biểu hiện vô cùng bình tĩnh, còn thẳng cơ án.
Bởi vì tôi rất chắc chắn, đối phương không tìm bất kì bằng chứng nào.
Nhưng rất nhanh thi thể của một người phụ nữ khác, bất ngờ bị phía cảnh sát phát hiện.
Hai người chết có mối quan hệ huyết thống.
Tôi có chút sững người.
Mảng thi thể của người phụ nữ còn chưa kịp xử lý và nấu chín, rất dễ dàng bị cảnh sát tra ra thời gian tử vong cụ thể.
6
Sau khi xác nhận mảnh thi thể là của chồng tôi, phía cảnh sát lập tức tiến hành kiểm tra nhà tôi.
Nhưng phía cảnh sát cũng đành trở về không công.
Bởi vì, trong nhà không phải là hiện trường đầu tiên án.
Vừa trở về nhà, những người dân khác suốt đoạn đường đều chỉ chỉ trỏ trỏ tôi.
Các vụ án chặt cơ thể đều mọi người đặc biệt quan tâm.
“Nghe chồng Tiểu Lâm bị người ta rồi. Chết rất thảm, bị chặt xác, các mảnh thi thể còn bị nấu chín.”
“Không phải chứ? Ra tay độc ác như , kẻ người kia có bao nhiêu hận cậu ta chứ!”
“Kẻ người có phải là Tiểu Lâm không? Nghe vụ án vợ chồng bị , nửa kia bị nghi lớn nhất.”
“Không thể nào! Bên phía cảnh sát đã tìm các bộ phận thi thể còn lại ở những nơi khác nhau trong thành phố, ấy như , có thể ném xác sao? Tỉ dụ là đúng, ngồi trên xe lăn rõ ràng như , cảnh sát còn không dễ dàng tra ra sao?”
“Nói cũng đúng. Bình thường hai người cảm như thế, đúng là không có khả năng lắm, thật đáng tiếc…”
Nghe lời bàn tán của mọi người, tôi có chút muốn .
Trịnh Hạo đúng là rất biết giả giờ, thường sẽ đẩy tôi ra ngoài phơi nắng.
Trong mắt người ngoài, đây không phải là chứng minh vợ chồng ân ái hay sao?
Trong nhóm người, một bóng người quen thuộc lao tới.
Điều đầu tiên bà ta là kéo tôi từ trên xe lăn xuống, kéo tóc của tôi.
“Con khốn nhà ! Đồ lừa đảo! Cô không phải Hạo Hạo rất nhanh sẽ về sao?”
“Đồ hèn hạ, là con trai tôi có phải không?”
Vương Quyên nét mặt hung dữ, hận không thể xé rách da thịt tôi.
Giống như trước đây, cùng với con trai của bả, chà đạp tôi.
Tôi không khóc, cũng không giãy dụa.
Chỉ lạnh lùng bà, hỏi :”Đầu của Trịnh Hạo … tìm thấy chưa?”
Vương Quyên ngây người một lát.
“Mẹ, canh xương hai hôm trước con đưa đến mẹ ăn có ngon không?”
Người phụ nữ già điên cuồng khóc lớn.
Vừa nôn khan, vừa không quên tát tôi.
Ba ngày trước, tôi mang một phần canh xương đến cho bà.
Món ăn kèm còn có nộm tai, và lưỡi xào lăn.
“Cảnh sát đến rồi!”
Không biết ai hét lên, nhóm người tự tách ra, cảnh sát Lương xuất hiện.
“Lâm Hiểu Hiểu, phiền đi cùng chúng tôi một chuyến.”
Có nữ cảnh sát tốt bụng bế tôi lên xe lăn.」
“Hung thủ chồng tôi… tìm thấy nhanh như sao?”
Cảnh sát Lương lắc đầu, :”Vừa phát hiện một người phụ nữ chết, trong móng tay của ta có DNA của .”
“Thế nên, cần đi cùng chúng tôi thêm một chuyến, phối hợp điều tra.”
Sao có thể bị phát hiện nhanh như chứ?
Hay bởi vì trận mưa lớn đáng chết đêm qua?”
Ánh mắt sắc bén kia xoẹt qua, giống như muốn thấu sự hoảng loạn trong lòng tôi.
Chỉ có điều, cảnh sát Lương dường như không ý đến, Vương Quyên vừa rồi còn khóc om sòm, lúc này còn hoảng loạn hơn cả tôi.
7
Vụ án vừa chặt xác vừa nấu chín thi thể, đã đủ kinh đến các sở ngành của tỉnh.
Chưa đầy 4 tiếng sau, lại xuất hiện thêm một mảnh thi thể phụ nữ bị phân xác.
Loại chuyện độc ác kinh dị này, 20 năm gần đây không có xảy ra.
Người bị nghi… cũng chính là tôi, lúc bị “mời đến” cục cảnh sát, đủ các loại phương tiện truyền thông đã dựng đầy máy ảnh trước cửa.
Vẻ mặt phấn khích kia của những người truyền thông, giống như một con cá mập trắng ở trong biển sâu đánh hơi thấy mùi máu tanh.
Người vợ tàn tật ngồi trên xe lăn người chặt xác, các loại mánh khóe này rất dễ lên trang nhất.
Thậm chí, một meme mới có tên là “Kẻ người trên xe lăn” nhanh chóng xuất hiện.
Trên mạng và ngoài đường đều có thể cảm nhận , đây là một bữa tiệc “bánh bao nhân thịt người” tuyệt đỉnh.
Không một ai quan tâm, rốt cuộc tôi có phải người vô tội hay không.
Điều bọn họ quan tâm hơn chỉ là bóc phốt, độ nóng và lưu lượng người xem.
Đây hiển nhiên tăng áp lực cho phía cảnh sát.
Cảnh sát Lương trừ quầng thâm mắt nghiêm trọng hơn, ngay cả mặt cũng đen lại.
“Quen biết người phụ nữ trong tấm ảnh không?”
Tôi gật đầu, :”Lý Sơ Nhiên, học cấp 3 của tôi.”
“Khuôn mặt của ta, cả đời này tôi không thể quên .”
Cảnh sát Lương hơi nheo mắt, :”Cô và ta .. có mối quan hệ như thế nào?”
“Hồi cấp 3, tôi là đối tượng bị bắt nạt của … ta.”
“Bởi vì ta, chắc chắn vào Thanh Hoa Bắc Đại là tôi, bị ép thôi học.”
Nhìn đi, tôi lại trực tiếp khai thẳng, một lần nữa ra cơ người.
Ông thở dài, không nhịn lôi phần da xước gần móng tay ra.
Máu tuôn ra, ông, ông chùi qua loa.
Bạn thấy sao?