(Ngoại truyện 1 – Cao Thiên Dã)
Một ngàn năm trước, tôi là một nhân sâm tinh chưa hóa thành hình người, bên cạnh tôi chỉ có một cây cỏ bốn lá luôn đồng hành, tôi đã truyền một ít linh khí cho nó, khiến nó cũng có khả năng chuyện.
Tôi và nó ngày đêm bên nhau, lâu dần nảy sinh cảm.
Nhưng cảnh đẹp chẳng kéo dài, tôi bị một vị tiên nhân hái đi luyện thuốc, cây cỏ bốn lá đã ch,et th,ảm trong quá trình bị hái, còn tôi cũng ch,et sau khi vào lò thuốc.
Do linh thức bị tổn thương, sau khi chuyển kiếp tôi trở thành một kẻ ngốc.
Bố mẹ tôi tuy cưng chiều tôi, cũng sợ mất mặt, không bao giờ để tôi bước ra khỏi nhà nửa bước.
Khi lớn lên, họ liên tục tìm vợ cho tôi, không ai muốn gả cho một kẻ ngốc.
Sau đó có người bán con của mình cho tôi vợ, đó trên người có linh khí của tôi.
Rất nhanh tôi dựa vào luồng linh khí đó mà khôi phục bình thường, cũng nhớ lại chuyện ngàn năm trước, tôi nhận ra là kiếp sau của cây cỏ bốn lá.
Kiếp này tôi hy vọng có thể bảo vệ ấy thật tốt.
(Ngoại truyện 2 – Dư Nguyệt)
Hơn một ngàn năm trước, tôi là một cây thược dược trong biển hoa mẫu đơn ở thành Lạc Dương, mọi người khi khen ngợi mẫu đơn sang trọng quý phái cũng đồng thời chê bai tôi. Nói rằng tôi không đẹp bằng mẫu đơn, lại còn mọc giữa rừng mẫu đơn, tự chuốc nhục vào thân!
Sau đó có người nhổ bật gốc tôi và ném ra ngoài thành.
Tôi phẫn uất, tại sao chứ, rõ ràng chúng tôi là thực vật cùng họ, tại sao mẫu đơn lại sinh ra đẹp hơn tôi, tại sao mẫu đơn lại thích hơn tôi.
Tôi không cam lòng, tôi muốn bám rễ sinh trưởng, tôi muốn tu luyện đến khi có thể biến thành giống mẫu đơn về dung mạo.
Một đạo sĩ đi ngang qua thấy tôi đáng thương, đã mang tôi về đạo quán trồng và chăm sóc cẩn thận.
Đạo sĩ khích lệ tôi : “Hãy tu luyện tốt, ngươi nhất định có thể sánh ngang với mẫu đơn.”
Trăm năm sau, tôi đã tu luyện dung mạo không khác gì mẫu đơn.
Nhưng đúng lúc này, đạo sĩ lại tự tay k,ết l,iễu tôi.
“Ngươi tà niệm quá nặng, trước khi ngươi hóa thành , ta phải tiêu diệt ngươi, như ngươi cũng có thể bước vào luân hồi. Xin lỗi, hy vọng kiếp sau ngươi có thể đầu thai vào một gia đình tốt.”
(Hoàn toàn văn)
Bạn thấy sao?