Đánh Lừa Cả Thanh [...] – Chương 6

Một đêm nhanh chóng trôi qua.

Trời vừa hửng sáng, tôi đã ngồi trên giường, chờ bố mẹ đến.

Họ đến vào lúc hơn mười giờ, đi cùng còn có em trai tôi.

Tâm trạng tôi rất kích , tất cả bọn họ đều đến tìm tôi!

Chủ nhà dẫn họ vào căn phòng trọ của tôi.

"Chu Âm ơi là Chu Âm, con ngoan của mẹ! Sao con lại c.h.ế.t như , con c.h.ế.t thật là thảm a!"

Tôi thấy mẹ tôi kêu gào thảm thiết, lao về phía chiếc túi xách trên bàn, ôm chặt nó vào lòng, đau đớn khôn nguôi.

"Là mẹ không tốt, mẹ đã không phát hiện ra sự khác thường của con, hôm qua con nổi giận với mẹ, mẹ cứ tưởng con cãi nhau với đồng nghiệp, là mẹ đã không quan tâm đến con kịp thời, là mẹ không tốt!"

Tôi ngơ ngác bà tôi, không hiểu bà đang gì.

Chưa kịp để tôi hiểu ý đồ của bà, đã thấy khuôn mặt tiều tụy của bà quay sang phía chủ nhà.

"Là bà! Con tôi c.h.ế.t thảm như , đều là tại bà! Chắc chắn là mọi người đối xử tệ bạc với nó, nó nghĩ quẩn trong lòng nên mới tự sát!"

Chủ nhà luống cuống giải thích: "Không, chuyện này không liên quan đến tôi, tôi cũng không biết ấy c.h.ế.t như thế nào, bây giờ t.h.i t.h.ể đang ở bệnh viện, mọi người có thể hỏi han pháp y."

"Hỏi cái gì mà hỏi! Con tôi c.h.ế.t ở chỗ bà, dù sao bà cũng phải chịu trách nhiệm! Hay là như đi, bà bồi thường 50 vạn, chuyện này chúng ta sẽ tự giải quyết."

Chủ nhà là người hiền lành, sao có thể đấu lại cái miệng của mẹ tôi chứ?

"Tuy rằng con bà c.h.ế.t ở chỗ tôi, cũng không phải là lỗi của tôi…"

"Sao lại không phải lỗi của bà, nhà là của bà, con tôi c.h.ế.t ở đây, sao lại không phải là lỗi của bà, nếu bà không đồng ý tự giải quyết, tôi sẽ đi khắp nơi c.h.ế.t con tôi, ở đây có người chết! Xem bà còn cho ai nhà nữa!"

Mẹ tôi dùng sự chanh chua của người nhà quê dọa cho chủ nhà sợ hãi.

Đang lúc giằng co, Chu Kiệt và mấy người kia bước vào.

"Bà không cần phải nữa, vừa rồi pháp y đã có kết quả, nguyên nhân cái c.h.ế.t của con bà là do sốc nhiệt! Là do chính ấy không bật điều hòa nên mới dẫn đến cái c.h.ế.t thương tâm này, chuyện này không liên quan đến chủ nhà!"

Nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của Chu Kiệt và mọi người, tôi biết, giọng điệu của mẹ tôi đã khiến cho tất cả bọn họ đều tức giận.

"Không bật điều hòa? Vậy chắc chắn là do điều hòa nhà bà bị hỏng rồi! Khiến con tôi bị sốc nhiệt mà chết!"

Không biết là ai, sau khi mẹ tôi xong câu đó, liền cầm chiếc điều khiển từ xa trên bàn lên, hướng về phía điều hòa bấm một cái.

Chỉ nghe thấy tiếng "bíp", điều hòa bật lên.

"Bây giờ thì rồi chứ, sự thật là con bà vì muốn tiết kiệm tiền nên không bật điều hòa, sau đó mới bị sốc nhiệt, thời tiết như thế này, buổi tối mà không bật điều hòa, ngay cả mấy người đàn ông to lớn như chúng tôi còn không chịu nổi, huống chi là con bà."

Chu Kiệt cố gắng giải thích cho họ hiểu rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t thực sự của tôi, đừng có giận cá c.h.é.m thớt.

Nhưng có lẽ ta không biết, người nhà của tôi, bộ dạng này của bọn họ, căn bản không phải là vì tôi, mà là có mục đích khác!

"Tôi không quan tâm, dù sao con tôi cũng c.h.ế.t ở đây, nếu mọi người không cho tôi một lời giải thích, ngày mai tôi sẽ loan truyền chuyện này cho tất cả mọi người đều biết! Mọi người tự lo liệu đi."

Mẹ tôi ngồi bệt xuống giường, ra vẻ nếu không giải quyết xong chuyện này thì bà ta sẽ không chịu đi.

Lúc này em trai tôi đứng bên cạnh lên tiếng, vẻ mặt vênh váo không sợ trời cũng chẳng sợ đất.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...