Dẫn Thê Tử Vào [...] – Chương 7

Nước mắt ta chực trào, ta đầy cảm: "Ta là con bị bỏ rơi của Thừa tướng, mạng sống không do ta quyết định. Vào phủ Thái tử một năm, ta bị lạnh nhạt, sớm đã hối hận khôn nguôi. Nhớ chàng mà sinh bệnh, Bắc Nhiêu tự biết tội lỗi của mình, không dám cầu xin Điện hạ tha thứ, chỉ mong Điện hạ... bình an."

 

Tống Đế Tuyên và ta giằng co một lúc, hắn hạ d.a.o xuống, cắt đứt dây trói.

 

7

 

Tống Đế Tuyên bận rộn lo liệu âm mưu trong bóng tối, mỗi ngày ít nhất cũng đến gặp ta một lần, muốn moi thông tin từ ta. Ta vừa trò chuyện ôn lại chuyện cũ với hắn, vừa khéo léo gài bẫy để moi thông tin từ hắn, cả hai đều lẩn tránh, chỉ toàn những lời vô nghĩa. May thay, đồ ăn khá tốt, ta vẫn có thể chịu đựng .

 

Ngày thứ mười, khi ta đang dùng rơm để bện châu chấu, bên ngoài xảy ra một trận náo , ta biết rằng Thái tử cuối cùng đã đến.

 

Tống Đế Tuyên xông vào, túm lấy ta, một lần nữa kề d.a.o găm vào cổ ta. Hắn kéo lê ta đứng lên, ta chân thành đề nghị: "Vương gia, ngài nên bắt cóc Quách tiểu thư, Thái tử quan tâm nàng ấy nhất, Quách tướng quân còn nắm quyền binh nữa."

 

Hắn tức giận : "Là ngươi đã lộ ra chỗ của ta? Ngươi cách nào để gửi tin ra ngoài?"

 

"Ngài thực sự quá đề cao ta rồi." Ta tỏ vẻ oan ức, trong lòng lại nghĩ, Tống Đế Tuyên, ngươi đã quá xem thường ta, từ đầu đến cuối, ngươi chưa bao giờ thực sự hiểu ta là người như thế nào.

 

Ta không phải là ngọn cỏ trôi nổi trong dòng chảy cuộc chiến đoạt ngôi, không phải là người phụ nữ yếu đuối để các người tranh giành qua lại. Việc ta cần , là trở thành người cầm lái.

 

Việc bắt giữ ta, chính là nước cờ sai duy nhất trong cuộc phản loạn này của ngươi, cũng là nước cờ c.h.ế.t của ngươi.

 

Thái tử xuất hiện trước mặt, trong tay cầm một thanh kiếm dài còn nhỏ máu. Lúc này, điều hắn nên nhất là không quan tâm đến sự an nguy của ta mà ra lệnh bắt giữ Tống Đế Tuyên, hắn lại : "Tống Đế Tuyên, thả nàng ra."

 

Tống Đế Tuyên bật lớn: "Tống Đế Thần à Tống Đế Thần, ngươi quan tâm đến nàng! Ha ha ha ha, cuối cùng ta cũng tìm điểm yếu của ngươi rồi. Quách thị đã phải giữ tiết suốt một năm nay, ta biết trong lòng ngươi người thực sự là Thương Khê Sơn."

 

Tên ta hắn nghiến răng nghiến lợi mà gọi, lưỡi d.a.o trên cổ ta cắt ra một vết máu. Bóng tối của cái c.h.ế.t bao trùm, ta từ từ đưa tay lên vuốt mặt Tống Đế Tuyên, khẽ gọi hắn: "A Tuyên..."

 

Ta không biết mình có phải là điểm yếu của Thái tử hay không, ta biết, Tống Đế Tuyên không thể ra tay g.i.ế.c ta. Hắn tham lam, háo sắc, còn nhiều vướng bận, không thể có sự quyết đoán như Thái tử.

 

Nhân lúc hắn lơ là trong giây lát, ta liền phóng thuốc mê ra, xoay người thoát khỏi vòng kìm kẹp, Thái tử lao đến ôm lấy ta.

 

Tống Đế Tuyên lập tức dùng d.a.o găm rạch da thịt mình để giữ tỉnh táo, hạ lệnh: "Giết!"

 

Ta bị Tống Đế Tuyên giam giữ nhiều ngày, tích trữ đủ thuốc mê cho một người đã là khó khăn. Thái tử tay trái ôm ta, tay phải đấu với mười kẻ địch, gắng gượng chống đỡ.

 

Một thanh kiếm đ.â.m về phía ta, ta không kịp né tránh, hắn liền ôm lấy ta xoay người, thân hình ấm áp của hắn ngăn cản nhát c.h.é.m và dòng máu, ta nghe thấy hắn phát ra một tiếng rên đau đớn.

 

Ta biết, ta đã thắng.

 

Thắng không phải là Tống Đế Tuyên, mà là Thái tử đương triều, tương lai sẽ là quân chủ của cả một quốc gia, Tống Đế Thần.

 

Ngày mùng bảy tháng tư năm Huyền Tước thứ hai mươi, Quách tướng quân cấu kết với Cung Thân Vương, phát binh biến, định nhân lúc Hoàng thượng bệnh nặng mà lập tân đế.

 

Thái tử minh, đã sớm nhận ra dấu hiệu, một mặt âm thầm điều binh lực, mặt khác phái người tìm kiếm tung tích của Cung Thân Vương. Để tránh ra hỗn loạn, việc này không thể kinh đến dân chúng, ta liền phái hơn nửa số người của Hải Ảnh Các ra ngoài dò xét.

 

Tống Đế Tuyên ẩn nấp rất kỹ, tìm kiếm nhiều ngày không có kết quả. Ta liền cố ý chạm mặt Trần Quý phi, dùng kế “dẫn rắn ra khỏi hang”, rồi tiếp theo là “vào hang cọp bắt cọp con”.

 

Tống Đế Tuyên canh giữ chặt chẽ, có thể giam giữ người của ta, không thể ngăn tin tức của ta, Thái tử rất nhanh chóng nắm vị trí của loạn đảng.

 

Qua vài ngày, thời cơ chín muồi, Thái tử cho người thân tín đang nội gián dưới trướng Quách tướng quân tung tin giả cho Tống Đế Tuyên, dụ hắn tiến cung, sau đó lấy tội danh tạo phản để bắt giữ đảng của Cung Thân Vương.

 

Tin tức đến Quách phủ, Quách tướng quân muốn dẫn binh ứng cứu, con ngoan ngoãn của ông lại lột xuống chiếc mặt nạ da người, lộ ra gương mặt xa lạ, với ông rằng, con thật sự của ông đang bị Thái tử giam giữ con tin, nếu ông tiến cung, nàng sẽ chết.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...