Cơ thể tôi nặng trĩu, mí mắt như bị đè lên, không cách nào mở ra . Tôi biết, tôi đang bị quỷ đè.
Thật muốn khóc mà. Tôi hận bản thân lại đi tin tưởng vào lời của Vô Cực và bác kia thay vì tin tưởng vào trai mình.
Trình Lực, đang ở đâu? Có thể tới cứu em không?
Những tu nhớp nháp liếm khắp mặt tôi, tứ chi bị quỷ áp chặt. Tôi liều mạng mở mắt .
Một gương mặt quỷ chỉ có nửa cái đầu, mắt trợn ngược với cái lưỡi đẫm máu lắc lư trước ngực, đang đối mặt với tôi!
Cứu mạng! Tôi vẫn chưa muốn chết đâu!
"Kỳ Kỳ!" Giọng của Trình Lực đột nhiên vang lên. Anh ấy dùng kiếm chém ác quỷ trước mặt tôi, tôi kích tới nước mắt trào ra.
Sau một hồi giằng co, ác quỷ bị tiêu diệt. Một số đã chết, một số chạy thoát .
Trình Lực ôm tôi vào lòng.
Tôi sợ hãi kể cho ấy toàn bộ những chuyện đã xảy ra.
Trình Lực liếc cờ trừ tà và người giấy Vô Cực chuẩn bị cho tôi, đập vỡ Phật Ngọc mà bác tặng.
Anh ấy Vô Cực là tà tu, muốn dùng máu thịt của tôi để chứa bách quỷ, luyện thành con rối.
Thứ mà Vô Cực đưa cho tôi không phải cờ trừ tà gì, mà là cờ triệu hồn. Giống như bác , mục đích là để dẫn ác quỷ tới.
Thêm việc chấm mắt cho người giấy là điều tối kỵ.
Anh ấy thể chất của tôi là cực âm, dễ bị những thứ ô uế lây nhiễm.
Mà vì cảm thấy có ai đó đang nhắm vào tôi nên ấy mới đặt cách ly lên người tôi, tôi lại dùng nước hòa tro tiền giấy để lau đi, nên ấn bị vỡ.
Nếu còn cách ly, cho dù có cờ triệu hồn và người giấy, cũng không thể phát hiện ra tôi.
Trình Lực may là ấy tới kịp, nếu không tôi thật sự đã mất mạng rồi.
Còn về Phật Ngọc, nó không có tác dụng bảo vệ bình an. Nó cũng như người giấy, dùng để dẫn quỷ.
Phật Ngọc chúng ta thấy bình thường là khắc ở chính diện, Phật Ngọc hiện rõ trên mặt ngọc. Loại mặt dây chuyền ngọc này là để cầu bình an. Nhưng mặt dây chuyền bác tặng cho tôi lại khắc mặt âm, Phật Ngọc ẩn bên trong mặt ngọc, tác dụng hoàn toàn trái ngược với mặt dây chuyền khắc ở chính diện.
Đó là món đồ cực kì tà ác.
Tôi nghe mà toát mồ hôi lạnh. Tại sao từng người từng người cứ muốn tôi? Vẫn may còn có Trình Lực. Đúng là dọa tôi sợ chết khiếp.
Sau đó tôi hỏi ra những nghi ngờ của mình. Tại sao trai luôn phải giặt đồ lúc nửa đêm? Sao còn đưa cả đồ bằng vỏ x.ác ve sầu cho tôi?
Trình Lực chỉ , chính vì thể chất đặc biệt nên phải mặc đồ từ vỏ x.ác ve sầu cực dương để trấn áp âm khí trong người tôi.
Còn việc giặt đồ lúc nửa đêm, hoàn toàn là do đồ Kim Thiền rất mỏng manh, chỉ có thể giặt bằng tay. Hơn nữa, đồ từ vải Kim Thiền không thể phơi lâu dưới mặt trời, đặc biệt là ngâm với nước lá bưởi. Nó có chất axit, sẽ hư lớn cho quần áo.
Là sao? Tôi nghe Trình Lực giải thích, cảm thấy có chút kì quái, lại không tìm ra vấn đề.
"Kỳ Kỳ, về nhà với đi. Anh sẽ tăng cường ấn cho em."
Bạn thấy sao?