Truyện quốc tế gì đây? Chẳng phải ấy muốn lấy mạng tôi sao?
Muốn lừa tôi quay về để gi.ết tôi à?
"Sao Trình Lực? Có phải gặp ác mộng rồi không?" Tôi bình tĩnh đáp lời ấy.
"Kỳ Kỳ, có lẽ em sẽ không tin những gì sắp với em, xin em hãy tin . Anh là truyền nhân của Đạo Gia. Anh đã mua cho em một viên ngọc bình an, viên ngọc bình an vừa bị vỡ rồi.”
"Anh đốt ba nén nhang xin ý kiến của Tổ sư gia."
"Cây nhang hai ngắn một dài."
"Có câu này chắc em từng nghe rồi. Người sợ ba dài hai ngắn, nhang tránh hai ngắn một dài! Hai ngắn một dài chính là đại hung!"
"Kỳ Kỳ, em đang ở đâu, mau với !"
Câu cuối cùng, ấy gần như hét lên. Trong ba năm chúng tôi ở bên nhau, tôi chưa từng nghe Trình Lực chuyện với tôi bằng giọng điệu như , khiến tôi vừa lo lắng vừa sợ hãi.
Người đàn ông mà tôi thương dường như đã trở lại, nước mắt tôi như muốn trào ra.
Đúng lúc tôi định kể lại cuộc gặp gỡ với Vô Cực thì điện thoại của tôi đột nhiên rung lên:
"Bình thường. Tà khí thâm nhập vào cơ thể quá nhiều, nước tro hương xung đột với năng lượng bẩn thỉu trong cơ thể ."
"Người bình thường tại sao lau nước lên lại thấy đau? Tự suy nghĩ đi."
"Nhớ lấy, đừng tin mấy lời lừa gạt của trai !"
Điện thoại tít tít liên hồi, tin nhắn của Vô Cực liên tục gửi tới, tôi đều xem .
Trái tim đang bồn chồn lấy lại bình tĩnh. Tôi Trình Lực, ấy lại muốn lấy mạng tôi. Vương Kỳ, có thể tỉnh táo chút không!
Tôi cố nhịn đau, tiếp tục chuyện với trai:
"Trình Lực. Anh biết mà, em không tin những chuyện này. Hôm nay sao ? Cứ mãi chuyện này với em."
"Anh mà mấy chuyện này nữa, em sẽ tức giận thật đấy."
Giọng điệu của tôi trở nên nghiêm túc, thật ra tôi rất sợ Trình Lực nhận ra có chuyện không ổn.
"Kỳ Kỳ, em nghe ! Phong ấn vỡ rồi! Có người đã vỡ bùa phong ấn cách ly của cho em!"
"Đó là hình xăm mà xăm cho em. Anh dùng chu sa đã khai quang, một vật cực dương để giúp em bình an."
"Phong ấn bị vỡ rồi. Kỳ Kỳ, em có thể chất đặc biệt, mấy thứ âm tà có thể dễ dàng tìm em."
"Kỳ Kỳ, mặc kệ em có gì, đừng để kẻ khác lừa gạt. Anh thật sự lo lắng cho em."
"Anh không biết kẻ đó đã nhắm vào em bao lâu. Chuyện liên quan tới an nguy, xin em đừng giấu bất kì chuyện gì!"
Lời của Trình Lực ngày càng gấp gáp, tới cuối dường như còn có phần tức giận.
Hình xăm quan tài, ý của Trình Lực đó là bùa bảo hộ mà ấy cho tôi phải không?
Nhưng giờ nó đã bị vỡ rồi. Tôi nghĩ tới cơn đau dữ dội từ xương quai xanh sau khi tôi lau bằng nước pha tiền giấy vừa nãy.
Mồ hôi lạnh đầy trán. Như lời Trình Lực thì Vô Cực là người xấu. Vậy Vô Cực muốn mạng của tôi sao?
Bạn thấy sao?