Ngày đó, chúng tôi lần đầu tiên đi xem phim cùng nhau, sau khi bộ phim kết thúc, ta đã chạy lên sân khấu, đứng trước mặt tất cả khán giả cầu xin tôi đồng ý ở bên ta.
Lúc đó ta , ta sẽ cho tôi hạnh phúc, tuyệt đối không để tôi chịu thiệt thòi.
Tuy bên dưới toàn là người xa lạ không quen biết, có mấy đã cảm bật khóc.
Chưa đầy vài năm, người đó bây giờ không chỉ bạo hành tôi mà còn gọi tôi là con đàn bà thối.
Tần Vũ chằm chằm vào tôi, tôi biết, ta đang chờ câu trả lời của tôi.
“Bởi vì bây giờ đã không còn là của ngày xưa nữa, nên tôi muốn ly hôn.”
Anh ta như không hiểu, ngây ngốc tôi.
“Ngày xưa tôi lấy , không cần gì cả, chỉ vì đối tốt với tôi. Bây giờ ngoài việc tổn thương tôi, không thể cho tôi gì nữa. Vậy nên, ly hôn đi.” Tôi cố gắng diễn đạt một cách bình tĩnh, thực sự trong lòng rất đau buồn.
Nghe xong lời tôi , biểu cảm của Tần Vũ đột nhiên cứng lại, rất nhanh ta bắt đầu điên cuồng to:
“Tô Hà à Tô Hà, là cái thá gì mà những lời thối tha này với tôi! Gả cho tôi, còn muốn cái gì? Cô là một người đã sống chung với trai cũ hai năm, cũng gần như là tái hôn, ngoài tôi ra ai thèm lấy ! Cô con mẹ nó trong bụng chết đứa nào chưa tôi còn không biết, tôi cưới , còn muốn tôi tốn tiền? Thật mẹ nó thú vị mà!”
Điên cuồng xong, hơi men dâng lên, Tần Vũ định vươn tay bóp cổ tôi tôi né .
Anh ta đã hoàn toàn say mèm, cho dù ngã gục xuống đất vẫn đang cảnh cáo tôi: “Sáng sớm ngày mai, phải đến xin lỗi Lưu Nhạc cho tôi. Cô phải dùng mọi cách để ta tha thứ. Nếu không, tôi sẽ không để yên cho !”
Tôi cay đắng khổ, người đàn ông này đã không còn là người nữa:
“Tần Vũ, ngày mai tỉnh rượu, hai chúng ta đi thủ tục ly hôn.”
Nghe thấy hai từ “ly hôn”, Tần Vũ lập tức ném chai rượu bên cạnh lên trần nhà.
Con nghe thấy tiếng sợ hãi khóc lớn, mẹ chồng cũng bị đánh thức, bế con chạy ra.
Nhìn thấy mẹ chồng, dù Tần Vũ đứng không vững miệng vẫn còn cứng: “Cút hết đi! Cô đi rồi, đừng có mà cầu xin quay về! Cô mang theo đứa con vô tích sự của đi, tôi xem còn ai thèm !”
Tôi ôm con từ tay mẹ chồng, kéo vali rời đi.
Ngồi trên xe đến khách sạn, nước mắt tôi chảy dài.
Nhưng tôi cũng rất rõ ràng, tôi vẫn còn may mắn, vẫn còn một công việc có thu nhập ổn định, điều này giúp tôi và con không lưu lạc đến mức không có chỗ để đi.
Con khóc mệt rồi ngủ thiếp đi, lúc này tôi mới nhận ra, khi ôm con trong lòng tay tôi vẫn luôn run rẩy.
Trong lòng tôi cứ mãi suy nghĩ, rốt cuôc Tần Vũ bị sao .
Tần Vũ của ngày xưa và Tần Vũ của bây giờ, hoàn toàn không phải là cùng một người.
7
Tôi và Tần Vũ là học đại học, mối đầu của tôi là cùng phòng của ấy.
Năm cuối đại học, mối đầu của tôi ngoại .
Tôi thất , đau khổ đến tận cùng, một mình thi đỗ nghiên cứu sinh ở Thượng Hải.
Khi chia tay bè, Tần Vũ đến xin WeChat của tôi, ta đã tìm việc ở Thượng Hải, sau này chúng tôi đều sẽ đến Thượng Hải, có thể sẽ giúp đỡ lẫn nhau.
Sau đó chúng tôi đều đến Thượng Hải thật, Tần Vũ thường xuyên tìm tôi, mời tôi ăn cơm, dẫn tôi đi xem triển lãm, chúng tôi dần dần trở nên thân quen.
Sau đó ta theo đuổi tôi, lúc đó tôi mới biết hóa ra ta đã thầm thích tôi suốt bốn năm.
Anh ta , ta vì tôi nên mới đến Thượng Hải, không phải vì tìm việc mới đến Thượng Hải.
Bạn thấy sao?