Đại Tiểu Thư – Chương 12

Không lâu sau, công ty của người đàn ông trung niên liền gặp phải khủng hoảng sản.

Tôi vốn tưởng rằng Lâm Uyển Tình sẽ tìm tôi xin tiền, giúp " đích thực" của ấy vượt qua cơn khủng hoảng này.

Dù sao kiếp trước, ấy xúi giục bố mẹ, mặt dày mày dạn xin tôi rất nhiều tiền.

Nhưng mà không lâu sau, chị ấy liền chia tay với người đàn ông trung niên.

Sau đó liền bắt đầu tạo dựng hình tượng "con một người Hàng Châu" ở trường học, tìm những nam sinh gia cảnh khá giả để đương.

Mà đồ chị ấy mặc, dùng, cơ bản đều là hàng hiệu.

Đang lúc tôi nghi ngờ chị ấy lấy đâu ra số tiền này.

Vào một buổi trưa.

Tôi vừa tan học chuẩn bị đến canteen.

Liền thấy một đám người vây quanh cổng trường.

Tôi còn chưa đến gần, đã nghe thấy giọng the thé của Lâm Uyển Tình:

"Anh sản liên quan gì đến tôi, cũng không phải tôi , những túi xách hàng hiệu và trang sức kia đều là tự nguyện tặng cho tôi, tôi tại sao phải trả lại cho ?!"

Giọng the thé của người đàn ông trung niên truyền đến:

"Nếu không phải vì , sao tôi có thể đắc tội với đại tiểu thư nhà họ Giang, phải bồi thường toàn bộ tổn thất cho tôi, nếu không tôi sẽ g.i.ế.c !"

Lâm Uyển Tình khinh thường :

"Thần kinh, cũng không xem bây giờ mình là cái thá gì, cút ngay đi, còn quấy rối tôi, tôi sẽ báo cảnh sát!"

Cô ấy vừa dứt lời, người đàn ông trung niên đột nhiên rút ra một con d.a.o nhỏ, không chút do dự đ.â.m tới.

Không lâu sau, cảnh sát đến, đưa người đàn ông trung niên đang phát điên đi.

Lâm Uyển Tình thì đưa đến bệnh viện.

...

Lại qua vài ngày, bố mẹ liền đến trường học, giúp chị ấy thủ tục nghỉ học.

Hôm đó họ lệ đến gặp tôi.

Thấy tôi sống tốt như , họ mệt mỏi :

"Tiểu Ngư, nhõng nhẽo lâu như , cũng nên về nhà rồi, chị con không hiểu chuyện, chúng ta còn có con, đừng ầm ĩ nữa không?"

Tôi vẻ mặt mệt mỏi của họ, cuối cùng chậm rãi lắc đầu từ chối.

Sau đó, họ liền không đến tìm tôi nữa.

Lần nữa nghe tin tức của Lâm Uyển Tình, là nghe chị ấy bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư cổ tử cung.

Phá thai cộng thêm quan hệ bừa bãi, đã bào mòn cơ thể chị ấy.

Mà lúc này, tôi cầm tiền thưởng đại tiểu thư cho những năm qua, và tiền tự mình thêm, đang hừng hực khí thế chuẩn bị tốt nghiệp.

Đại tiểu thư hỏi tôi: "Cậu còn có ý định thi nghiên cứu sinh không?"

Tôi suy nghĩ một chút lắc đầu: "Tìm một công ty đi thôi, tiền tiết kiệm hiện tại của tôi, chỉ cần không kết hôn, tìm một công việc ổn định, tuyệt đối đủ sống thoải mái rồi."

Đại tiểu thư : "Vừa hay, tôi cũng không định kết hôn, vừa nghĩ đến với thân phận của tôi, hoặc là chỉ có thể kết hôn thương mại, hoặc là những người theo đuổi tôi đều là vì tiền, thật là chán, sau này chơi chán rồi tìm mấy chàng trẻ tuổi nuôi không phải sướng hơn sao? Cậu tốt nghiệp rồi đến công ty nhà tôi việc đi, tôi lương trả cho cậu, gọi lúc nào đến lúc đó là ."

Tôi lập tức vui mừng khôn xiết: "Thật sao, đại tiểu thư?"

Cô ấy vỗ vỗ tôi: "Chuyện nhỏ, cậu như , tôi tùy tiện nuôi chơi, lừa cậu gì?"

Tôi lập tức hành lễ: "Nô tì tuân lệnh!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...