Chương 653: Cỏ trên mộ đã cao một mét
Vệ Miên liếc mắt ta với vẻ hơi ghét bỏ: "Đương nhiên không có khả năng chỉ có mỗi hai điểm này rồi, người đã chọn căn phòng này chắc chắn là một người hơi hiểu về phong thủy, cho nên căn phòng này đã từng ta sắp xếp tỉ mỉ, sao có khả năng chỉ có mỗi một lò mổ ở bên ngoài cửa sổ là xong?"
Cô đi đến chỗ bậc thềm cao ngất ở trong căn phòng kia.
"Nhìn cái bục này đi, nó đã chia toàn bộ căn phòng này thành hai hình tam giác, cộng thêm hai bức tường này nữa, trong vô hình đã hình thành bố cục hình tam giác, mà xét từ góc độ phong thủy, bố cục hình tam giác sẽ khiến cho sát khí tập trung nhiều ở các đỉnh của tam giác, ảnh hưởng rất lớn đối với tinh thần và sức khỏe của người ở, mấy bố cục phong thủy loại hình này cũng dễ dàng phát sinh huống đao quang và tự sát hơn."
Nói xong, Vệ Miên lại về phía Lương Quân: "Anh không để ý thấy độ cao thấp của lầu trên và lầu dưới trong căn hộ của mình khác nhau sao?"
Lương Quân sững sờ một lúc rồi mới gật đầu: "Hình như khác nhau thật cũng không chênh nhau bao nhiêu."
"Đúng là không chênh nhau bao nhiêu lầu trên và lầu dưới không cao bằng nhau, lầu dưới thấp mà lầu trên lại cao hơn một chút, bố cục phong thủy như thế cũng sẽ khiến người sinh ra tâm trạng muốn tự sát."
Thật ra, Vệ Miên cũng thấy hơi khâm phục bà vợ này của Lương Quân đấy, cũng không biết ta đã phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể tìm một căn nhà phù hợp với cầu của mình ở mọi phương diện như thế, thật sự cũng không dễ dàng gì.
Chỉ là, cho dù đối phương có biết một chút cũng chỉ là một tay mơ, biết cái này lại không biết cái kia.
Nếu thật sự có thực lực thì còn có thể bố trí những thứ khác để thúc hóa, cũng không đến mức nhiều năm như thế mới thấy hiệu quả.
Có điều, cũng may mà thực lực của ta chẳng ra sao, bằng không, cỏ trên mộ của Lương Hạo Nhiên đã cao một mét rồi.
Lúc này, sắc mặt của Lương Hạo Nhiên đã đen như đít nồi, có thế nào thì ta cũng không ngờ nguyên nhân tự sát của Hạo Nhiên lại không phải vì bản thân cậu ta.
Mà là có người vẫn luôn dùng phong thủy để hãm cậu ta, ta biết ngay cả, một đứa trẻ vẫn luôn rất bình thường ở mọi phương diện sao có thể thành ra như thế chỉ trong vài năm ngắn ngủi chứ.
Điều đáng ghê tởm nhất chính là mụ Phương Phương kia, mệt cho ta vẫn luôn cảm thấy ta là một người phụ nữ tốt, không ngờ đối phương lại là loại người như , thật sự quá mức độc ác!
Cô ta muốn gì? Hại chết Hạo Nhiên để mình phải nuôi đứa con hoang của ta sao? Cha ruột của đứa con hoang kia là ai? Có phải chính là thằng chồng chưa cưới đã cùng tới nhà với ta vào năm đó không?
Nghĩ đến mấy chuyện đã xảy ra vào năm đó, Lương Quân hoàn toàn nghi ngờ trước khi Phương Phương đã có thai trước khi gả cho mình, mà khi ấy ta tới nhà mình hoàn toàn không phải vì nhớ Hạo Nhiên gì đó như ta đã .
Mà là muốn tìm một đứa đổ vỏ cho thằng con hoang trong bụng của ta, Lương Quân ta chính là đứa xui xẻo bị chọn trúng đó!
Suốt mười năm nay, Phương Phương vẫn luôn dùng phong thủy để hãm Hạo Nhiên, sau khi chết cậu ta xong có phải cũng định luôn mình?
Lương Quân nghĩ đến mấy hôm trước Phương Phương kêu mình mua một bảo hiểm tai nạn cho ta, còn kêu ta viết tên người thừa hưởng là mình.
Khi đó ta cho dù một ngày nào đó ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cũng coi như mang đến một chút an ủi về mặt kinh tế cho ta.
Hồi đó, Lương Quân còn vô cùng cảm , chỉ cảm thấy vợ mình chính là người mình nhất trên đời này, sau đó ta đã gì?
Anh ta cũng sẽ mua cho mình một phần, người hưởng là Phương Phương.
Bây giờ nghĩ lại mấy chuyện này, ta đúng là ngu ngốc chết đi , một thằng ngu đến chết rồi vẫn phải đổi tiền cho người ta!
Nếu như một ngày nào đó ta chết đi, mấy gia sản và tiền tiết kiệm trong nhà kia ngoại trừ chia cho mẹ con bọn họ ra thì còn có một phần phải chia cho người mẹ ở quê nhà, toàn bộ tiền bồi thường bảo hiểm đều sẽ về tay ta hết.
Bạn thấy sao?