Chương 652: Vẫn còn
Vệ Miên dùng ngón chân tính toán sơ qua, không thể không đối phương đúng là biết tính kế, cái góc khuyết thiếu này vừa vặn chiếm hết một phần tư.
"Chỗ mất góc ở nhà nằm ở hướng chính Đông, nhà ở mất góc chính Đông sẽ cho trưởng nam, mà trưởng nam nhà là ai, khỏi cần cũng biết rồi đấy."
Vẻ mặt của Lương Quân hoang mang, ta không nhịn mà hơi rùng mình: "Không... không thể nào đi?"
"Vẫn chưa xong đâu." Vệ Miên mở cửa đi vào căn phòng của Lương Hạo Nhiên, chỉ vào một chỗ bên ngoài cửa sổ của cậu ta: "Nhìn chỗ đó đi."
Mấy người đều về hướng đó thuận theo ngón tay của , chỉ thấy chỗ mà chỉ là một nhà xưởng cũ kỹ.
"Chỗ đó là một lò mổ." Lương Quân mở miệng giải thích.
Theo lý mà thì lò mổ không nên xuất hiện ở gần tiểu khu, nghe nhà xưởng này là xưởng tư nhân, hơn nữa, người kia cũng ghê gớm lắm.
Lò mổ đó mua lại từ đời ông nội của ta, sau đó vẫn luôn mở cho đến tận bây giờ.
Vị trí của tiểu khu này cũng không thể tính là tốt bao nhiêu, vẫn có không ít nhà khai muốn mua lại đất của lò mổ đó rồi dùng để xây nhà.
Nhưng lần nào người kia cũng hét cái giá trên trời, đến cuối cùng, mấy khu vực gần đó đều đã di dời, chỉ có nhà ta là vẫn còn nguyên ở đó như cũ.
Cũng là nhà khai không thể nào thuyết phục .
Mà gia đình ta cũng không thấy có vấn đề gì cả, không di dời thì càng tốt, tiếp tục mở lò mỏ kinh doanh, ngoại trừ hấp thụ ánh sáng không tốt như hồi xưa ngược lại cũng không ảnh hưởng lớn đến bao nhiêu.
Thấy hai người lộ ra ánh mắt khó hiểu, Vệ Miên chỉ đành giải thích: "Lò mổ là chỗ sát sinh, tràn ngập oán khí và vong hồn của mấy loại vật kia, cực kỳ bất lợi đối với những người sống ở gần đó."
"Cái bất lợi này cũng chỉ ở rất nhiều phương diện, ví dụ như trị an không tốt, ví dụ như người sinh sống ở gần đó sẽ bị ảnh hưởng đến sức khỏe.
Mà ô cửa sổ trong phòng của con trai có thể là đối diện thẳng với lò mổ kia, hơn nữa, còn đặc biệt một cửa sổ chạm đất to như thế, sát khí xông thẳng tới đây mà không có bất cứ một thứ gì che chắn lại, lại càng ảnh hưởng đến sức khỏe hơn."
"Nếu tôi đoán không lầm thì tại vị trí tương tự ở tầng dưới cũng có một cái cửa sổ, chỉ là ô cửa sổ đó quanh năm che chắn, tôi có đúng không?"
Sắc mặt của Lương Sâm khó coi bởi vì những gì mà Vệ Miên đã đều đúng hết.
Vừa rồi lúc đi quanh căn hộ một vòng, ngoại trừ phòng ngủ chính và phòng của Lương Hạo Nhiên ra thì những chỗ khác đều chỉ liếc mắt một cái.
Văn phòng tại vị trí tương đồng ở lầu dưới là phòng của người giúp việc, Lương Quân đã từng nghe Phương Phương dặn dò qua rồi, không cho phép người giúp việc kéo chiếc rèm che của ô cửa sổ đó ra, bằng không sẽ trừ tiên ta.
Khi ấy, Lương Quân còn hỏi lý do tại sao, Phương Phương là ở quê mình thế, kêu ta đừng hỏi nhiều.
Thật ra, có rất nhiều căn hộ trong tòa nhà này đều như thế, cho nên tại vị trí này trong căn hộ của Lương Quân có một ô cửa sổ mấy căn hộ ở tầng dưới kia chắc hẳn cũng đều như cả.
"Anh có thể hỏi chủ hộ ở tầng dưới xem, mà ở tầng nào cũng hết, bất cứ một người nào sống trong tòa nhà này có phải đều mắc bệnh hoặc nhiều hoặc ít hay không?"
Mấy chuyện này đều rất dễ nghe ngóng, Lương Quân chỉ cần qua hỏi chủ hộ ở tầng dưới là .
Nhưng ta không dám đi vì sợ sẽ nghe một đáp án khiến mình chỉ hận không thể tát chết mình ngay lập tức.
"Muốn tập trung cả hai thứ này, thiết nghĩ lúc trước người tìm căn hộ này chắc chắn đã phải tốn không ít công sức đi."
Câu này của Vệ Miên ngoài mặt nghe có vẻ như đang khen ngợi, trên thực tế, tất cả những người có mặt ở đây đều biết đang chế giễu Lương Quân.
Khỏi cần nghĩ cũng biết, căn nhà này chắc chắn không phải do ta chọn rồi.
"Nói xong bên ngoài rồi, bây giờ chúng ta đến bên trong căn phòng của con trai ."
"Phòng của Hạo Nhiên có gì không đúng sao? Tôi cảm thấy đều rất bình thường đấy chứ?"
Lương Quân liếc mắt quanh căn phòng của Lương Hạo Nhiên không phát hiện ra có bất cứ chỗ nào không đúng, ta cho rằng chỉ có nhiêu đó thôi, hóa ra vẫn còn sao?
Bạn thấy sao?