Chương 650: Tăng thêm kiến thức
Hà Đại Long cách chỗ đó gần hơn một chút, đến sớm hơn Vệ Miên, cho nên lúc Trịnh Hạo lái xe tới thì hai người kia đã đứng ở cổng đợi rồi.
Lương Quân đã thông báo với bảo vệ từ trước, vì thế xe của Trịnh Hạo có thể tiến vào một cách thuận lợi.
Tiểu khu mà gia đình của Lương Quân đang ở hiện giờ khá cũ kỹ.
Căn nhà mà ta mua để kết hôn hồi đầu không ở chỗ này, sau khi vợ cũ qua đời, ta với Lương Hạo Nhiên vẫn luôn sống ở chỗ đó cũng quen rồi cho nên không chuyển nhà.
Ngây cả lúc Phương Phương người giúp việc cũng ở trong căn nhà đó.
Sau này, Lương Quân và Phương Phương kết hôn, Phương Phương ngủ ở bên đó buổi tối luôn nằm mơ thấy ác mộng, trong lòng sợ hãi chỉ muốn đổi nhà.
Lương Quân cảm thấy cũng không có gì cả, sau này mới đổi sang bên này.
Sau đó bọn họ vẫn luôn ở chỗ này, đến bây giờ cũng đã ở gần mười năm rồi.
Nhà của Lương Quân ở tòa số mười ba, vừa vặn nằm tại vị trí sát rìa nhất của tiểu khu này.
Vệ Miên đi đến bên dưới tòa nhà, mở thiên nhãn và ngẩng đầu lên trên theo thói quen.
Vừa rồi nghe Lương Quân thì nhà của ta nằm ở trên cùng đánh thông hai tầng, tầm của Vệ Miên lập tức khóa chặt một vị trí.
Cô lại quan sát khu vực gần đó, cũng đã có chút hiểu biết cơ bản đối với bề ngoài và công trình xung quanh tòa nhà này.
Xem bên ngoài xong, Lương Quân mới dẫn mấy người đi đến căn hộ nhà mình.
Tòa nhà ở chỗ này ít nhất cũng phải ba mươi năm rồi, cho dù quản lý tòa nhà cũng coi như đúng hạn bảo trì thang máy, qua một khoảng thời gian sử dụng, lúc vận hành thang máy vẫn sẽ nghe thấy tiếng "ken két","ken két" của kim loại ma sát vào nhau khiến người rất không có cảm giác an toàn.
Có điều, tiếng lải nhải của Trịnh Hạo bắt đầu từ lúc đi vào thang máy vẫn chưa hề dừng lại, cho nên âm thanh này nghe qua cũng không rõ ràng cho lắm.
Nhưng Hà Đại Long vẫn nghe thấy.
Anh ta chưa từng tới nhà của Lương Quân một lần nào, cũng chỉ vừa mới biết đối phương sống ở đây, nghĩ đến gia sản của Lương Quân, ta bèn hỏi với vẻ hơi khó hiểu: "Chú cần gì phải sống ở chỗ này, tiểu khu mới xây nhiều như thế, nếu muốn mua thì ở chỗ nào cũng có thể mua giá nội bộ cơ mà."
Hà Đại Long suýt chút nữa luôn câu "cũng không phải không có tiền, tại sao không chọn một tiểu khu mới xây, môi trường và thiết bị cơ sở đều tốt hơn một chút."
Lương Quân đã sống ở chỗ này quen rồi nên không cảm thấy có chỗ nào không đúng, chẳng qua, sau khi Hà Đại Long như thế xong, ta cũng không nhịn mà hồi tưởng lại một chút, tại sao hồi xưa mình lại mua căn hộ ở chỗ này nhỉ?
Sau đó ta nhanh chóng nhớ ra, sống ở chỗ này là do Phương Phương chọn, ta tiểu khu cũ càng có cảm hơn, thậm chí có rất nhiều món đồ trang trí trong phòng đều xuất hiện dựa theo ý muốn của ta.
Nhưng trước mắt có mấy chuyện này cũng không có ý nghĩa gì cả, Lương Quân chỉ đáp qua loa lấy lệ.
Rất nhanh, thang máy đã đến số tầng mà gia đình Lương Quân ở, tầng mười ba.
"Tinh!"
Cửa thang máy mở ra, Lương Quân nhận diện khuôn mặt để mở cửa, sau đó giới thiệu với Vệ Miên: "Bây giờ trong nhà không có một ai cả, người giúp việc đang ở bệnh viện chăm sóc Hạo Nhiên, Nhị Bảo đã đến trường mẫu giáo rồi."
Anh ta không bà vợ đi đâu, mà Vệ Miên cũng không hỏi.
Khi ấy nhà Lương Quân mua căn hộ ở tòa nhà cũ cho nên giá cả cũng rẻ hơn tòa nhà mới không ít, chỉ là số tiền tiết kiệm kia đều tiêu hết vào phương diện trang trí, cửa sổ cần phải đổi thành cửa sổ chạm đất cực lớn, lại phải lắp thêm cầu thang do đánh thông lầu trên và lầu dưới, trước đó chê đồ trang trí quá lỗi thời, phải bỏ đi thay mới lại, cũng đã tốn không ít công sức.
Chỉ là phần lớn đồ trang trí trong nhà đều sẽ chọn theo một phong cách, ví dụ như kiểu Trung, ví dụ như kiểu tối giản, ví dụ như kiểu điền viên... Vệ Miên liếc mắt căn nhà của Lương Quân một vòng, căn nhà của ta chỉ có thể là phong cách thập cẩm, một tầng cũng thôi đi, tầng hai đi đến đâu cũng lộ ra một vẻ kỳ quái.
Vệ Miên một lượt, trọng điểm là phòng của Lương Hạo Nhiên và phòng ngủ của hai vợ chồng Lương Quân, khóe môi nhếch lên một nụ nhẹ có chút ý tứ sâu xa.
Bạn thấy sao?